BỌN RỢ RÌNH TRƯỚC CỔNG - Trang 315

“Anh phải thực hiện đấu thầu,” Gleacher nói. “Rủi ro ở đây là Shearson

sẽ có một hợp đồng với hội đồng quản trị trước khi chúng ta có thể làm gì
đó. Nếu anh gọi họ và nói: ‘Vâng, chúng tôi rất quan tâm,’ chúng ta cuối
cùng sẽ bị quấy rầy liên tục. Một lời đề nghị đấu thầu sẽ đưa anh vào thế
cạnh tranh sòng phẳng. Chúng ta phải kiên quyết. Quan trọng là thời điểm
phát tín hiệu… Chúng ta phải hành động thật nhanh. Chúng ta phải đánh bại
họ hoàn toàn, ngay lập tức.”

Phía bên kia bàn, Dick Beattie cười toe toét. Đó mới chính là Gleacher

tài giỏi.

Tiếp theo đến Wasserstein phát biểu, về cơ bản, ông lặp lại thông điệp

đã nói riêng với Kravis đêm hôm trước. Cuộc thảo luận tiếp tục, những ưu
điểm và nhược điểm của từng lựa chọn được nghiên cứu kỹ đến từng chi
tiết. Leon Black của Drexel dường như muốn cảnh báo: “Sao phải vội thế?
Tại sao không chờ đợi và ra giá cao hơn?”

“Các anh chơi xấu thật,” Gleacher nói.
Họ tiếp tục bàn bạc. Nhưng đã quá rõ ràng, việc nhóm đang nghiêng về

lựa chọn nào.

“Giá bao nhiêu đây?” Kravis hỏi.
“Có lẽ nên bắt đầu với giá 75 đô-la,” Gleacher gợi ý.
Wasserstein lắc đầu: “Tôi nghĩ đâu đó khoảng 90 đô-la.”

Các đối thủ cạnh tranh nói đùa rằng túi tiền của Wasserstein luôn mở, ít

nhất là khi ông ta đang tiêu tiền của khách hàng. Các khách hàng của ông ta
thường xuyên trả giá cao đến mức những nhà giao dịch nói đó là “phần
thưởng thêm của Wasserstein”.

Kravis quay sang Steve Waters, người hiểu rõ Johnson hơn bất kỳ ai

trong cuộc họp.

“Ông tìm hiểu được gì về Johnson?” Kravis hỏi.

Waters đọc nhanh hồ sơ theo dõi Johnson, rồi kết luận: “Ross không

bao giờ mua bất kỳ thứ gì. Ông ấy luôn là người bán.” Đề nghị đấu thầu 90
đô-la sẽ ngay lập tức đưa ông ấy vào thế phòng thủ. Chỉ có điều, ông ấy sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.