BỌN RỢ RÌNH TRƯỚC CỔNG - Trang 420

Cohen gần như dành cả ngày thứ Bảy để tìm Forstmann. Anh gọi đến

văn phòng và gọi về nhà. Forstmann đã ở đó vào bữa trưa; sau đó ra ngoài
cả buổi chiều. Cohen biết ông ta đã nhận được tin nhắn. Cả tuần, Forstmann
cứ bắt anh phải nhanh hơn, luôn giục phải nhanh hơn nữa. Bây giờ, khi anh
cần ông ta nhất thì lại chẳng tìm thấy đâu. Cohen đoán Forstmann đang cố
gắng chơi trò đảo ngược tâm lý để khiến người khác chú ý đến mình.

“Bây giờ, ông ta đang cố tỏ ra dễ thương,” Cohen nói với Tom Strauss.

-

Khi các tin nhắn điện thoại từ Cohen chồng đống, Forstmann lờ chúng

đi. Ông đã có bữa trưa kéo dài, và buổi chiều hôm đó chơi tennis ở bên kia
sông Đông tại quận Queens. Khi chạy trên sân, ông vẫn suy ngẫm về Cohen
và RJR Nabisco. Ông không thoải mái với cách thức thỏa thuận đang tiến
hành. Tôi nghĩ rằng chúng tôi sẽ từ bỏ. Chúng ta đang lãng phí quá nhiều
thời gian. Anh nghĩ Kravis cũng đang lãng phí thời gian của mình ư? Chúng
ta phải nhanh lên!

Khi rời khỏi sân, Forstmann không thể rũ bỏ được cảm giác đã làm ông

đau khổ suốt ba ngày nay. Càng muốn đánh bại Kravis bao nhiêu, ông càng
cảm thấy thỏa thuận này không giống kiểu của Forstmann Little. Cảm giác
này là đúng.

Về đến căn hộ của mình, Forstmann nghe thấy tiếng chuông điện thoại.
“Tôi đã cố gắng tìm ông.”

Giọng nói của Cohen ngay lập tức thể hiện anh ta đang cáu. Cohen

đang nói gì đó, nhưng Forstmann không nghe. Tôi không muốn cùng chung
thuyền với một gã thế này. Tôi không thích gã. Tại sao anh ta không thể
giống Jim Robinson hơn? Mày đang cố gắng biến một ả gái điếm thành một
cô gái trong mơ ư
, Forstmann tự nói với mình, và sẽ chẳng có tác dụng gì
đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.