BỌN RỢ RÌNH TRƯỚC CỔNG - Trang 421

“Peter, tôi đã nhận được tin nhắn của anh,” Forstmann nói, “nhưng tôi

bận ở bên ngoài cả ngày.”

Cohen xin lỗi vì sự hiểu lầm. “Tôi có một số tin tốt cho ông,” anh nói.

“Tôi đang ở nhà của Tommy Strauss. Tôi đã nghĩ ra cách thực sự phù hợp
với nguyên tắc của ông. Chúng ta có thể làm theo cách này. Tôi biết chúng
ta có thể.” Cohen và Strauss ào vào nhà vị giám đốc điều hành của Salomon
ở Armonk, New York, ở đó đang diễn ra một bữa tiệc tối không chính thức,
và Cohen đã lẻn ra ngoài gọi điện cho Forstmann.

Forstmann nghe thấy tiếng chó sủa, và trẻ con cười rúc rích trong điện

thoại. Ông nghe thấy ai đó, có thể là Cohen, nói đùa: “Hãy đưa con chó đó
ra khỏi đây.”

Ngay lúc này, Forstmann bắt đầu thấy thích Cohen, tự trừng phạt bản

thân vì đã phán xét gay gắt nhà điều hành của Shearson. Giờ có vẻ giống
hơn rồi
, Forstmann nghĩ. Chó và trẻ em. Điều này là tốt, đây giống như một
gia đình. Điều này giống Forstmann Little hơn rồi.

Cohen phác thảo cấu trúc vốn mới cho Forstmann. Salomon và

Shearson mỗi bên sẽ đóng góp 25% vốn chủ sở hữu của nhóm. Forstmann
Little sẽ đóng góp 50% còn lại. Quyền kiểm soát công ty sẽ được chia theo
cùng một cách, trong đó Forstmann Little chiếm một nửa. Đề xuất này hạ
thấp vai trò của trái phiếu rác trong đề xuất trước đó, và hứa hẹn cho
Forstmann Little tiếng nói lớn hơn trong nhóm quản lý tương lai của RJR.
Một vấn đề khác không kém phần quan trọng là Forstmann Little sẽ phải
chịu trách nhiệm về nợ ưu tiên trả trước, không phải là nợ ưu tiên trả sau,
với khác biệt về thời gian gần bằng thời hạn thanh toán thẻ American
Express và nợ trả ngay IOU

*

.

“Thế nào, Ted?” Cohen hỏi.
Forstmann thực sự ngạc nhiên. “Peter, thật là một bước tiến lớn,” ông

nói. “Thật là tuyệt vời.”

“Hãy gặp nhau vào ngày mai đi,” Cohen nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.