BỌN RỢ RÌNH TRƯỚC CỔNG - Trang 488

tuyên bố với họ rằng nếu các ông không làm với chúng tôi, thì các ông sẽ
không làm gì cả. Họ nói các ông đã đồng ý đứng ngoài cuộc đua này.”

Forstmann hít một hơi thật sâu. “Jimmy, nói ra điều này rất khó khăn.

Tôi biết ông hiểu tôi, tôi là người làm ăn chân chính.” Ông nói với Robinson
là ông đã giải thích rất rõ với Cohen rằng Forstmann Little có ba sự lựa
chọn: gia nhập lực lượng với Shearson, làm việc một mình hoặc đứng ngoài
cuộc. “Thẳng thắn mà nói, lựa chọn cuối cùng khiến tôi thích nhất. Tôi chỉ
muốn quên vụ này đi. Bây giờ, tôi vẫn chưa chắc chắn chúng tôi sẽ làm gì.”

“Tôi hiểu điều đó,” Robinson nói. “Tuy nhiên, ông đã nói rằng bên ông

sẽ đứng ngoại cuộc đua này.”

Forstmann cố gắng giải thích ý ông là gì khi nói họ sẽ đứng ngoài cuộc

đua. Nhưng ông biết dù nói gì cũng không có tác dụng. “Nghe này, Jim,
chúng tôi vẫn chưa biết mình sẽ làm gì nữa. Khi chúng tôi đã quyết định
được, ông sẽ là người đầu tiên nhận được thông báo.”

Hai giờ sau, Forstmann gọi lại cho Robinson. Ông đọc cho Chủ tịch

American Express thông cáo báo chí công bố thành lập nhóm đấu thầu mới.
Robinson cười lớn. “Chúa ơi, cuộc điện thoại của tôi chắc chắn đã có tác
động đấy nhỉ.” Forstmann chẳng mảy may để tâm đến lời phản đối đối trước
đó của Robinson.

“Chúc các ông may mắn,” Forstmann nói.
“Còn các ông thì sao?” Jim Robinson nói.

-

Sáng thứ Bảy, Johnson ở nhà của lão ở Atlanta, và vẫn ngủ dậy muộn

như mọi khi. Lão đi xuống cầu thang và cầm tờ The New York Times lên.
Xem qua phần kinh doanh, mắt lão lập tức bị cuốn vào câu chuyện ở góc
dưới bên trái. Tiêu để viết: “CÁC GIÁM ĐỐC ĐIỀU HÀNH CỦA
NABISCO THU ĐƯỢC KHOẢN LỢI NHUẬN KHỔNG LỒ TỪ VIỆC
MUA LẠI CÔNG TY CỦA CHÍNH MÌNH”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.