BỌN RỢ RÌNH TRƯỚC CỔNG - Trang 565

Boston muốn gì từ hội đồng quản trị, một hay ba giao dịch, sáp nhập hay tái
cấu trúc.

Maher như nổ tung, anh đá vào chán bàn bằng gỗ gụ, và đấm rất mạnh

vào màn hình máy tính. “Đây là thứ tồi tệ nhất mà tôi từng thấy!” anh nói.
“Chúng ta không thể viết cho đúng, phải không? Thật tồi tệ.”

Maher nhặt lá thư, sải bước qua bàn thư ký, và đi lên ba tầng cầu thang

đến phòng họp đông đúc. Finn, người biết rõ tính tình của Maher, nhận ra rõ
ràng là sếp anh rất giận với hai hàm răng nghiến chặt vào nhau. Trong phút
chốc, căn phòng lặng im như tờ.

“Các vị không nêu được điểm quan trọng,” Maher nói với cả nhóm.

“Bây giờ, hãy lắng nghe tôi nói. Đây là những gì chúng ta sẽ làm.” Sau đó,
trong 30 phút, Maher đọc từng từ một trong một lá thư mới để thư ký của
Finn viết. Khi ai đó ngắt lời, anh sẽ cao giọng và lấn lướt anh ta. Seslowe
không thể tin vào cảnh tượng đó. Nó giống như cảnh một giáo viên kỷ luật
một nhóm học sinh lớp hai trước mặt cả lớp. Đến nước này, anh gần như đã
muốn gọi cho Pritzker và khuyên ông từ bỏ cuộc đấu thầu.

Khi thời hạn gần đến, Maher và các luật sư vẫn đang tranh cãi về việc

nên đấu thầu toàn bộ công ty hay chỉ với mảng thuốc lá. “Các cuộc tranh
luận nổ ra không chỉ về lỗi chính tả và cú pháp,” Seslowe nhớ lại. “Chúng
tôi vẫn còn tranh luận về hình thức đấu thầu, và đấu thầu cái gì.”

5 giờ kém vài phút, Maher gọi đến Skadden Arps, và nói với Atkins

rằng bức thư có thể sẽ đến trễ vài phút.

“Hãy nhớ rằng,” Seslowe nói với Maher sau khi anh gác máy, “anh vẫn

phải thông qua Pritzker.”

Như vậy là quá nhiều đối với Maher.

“Chicago ư! Tôi còn phải thông qua phía Chicago ư ? Chỉ là một lá thư

thôi mà! Để tôi yên đi!”

-

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.