BỌN RỢ RÌNH TRƯỚC CỔNG - Trang 635

Lần đầu tiên trong ngày hôm đó, Maher có lý do để mỉm cười.

-

Vào lúc 11 giờ sáng thứ Ba, Kravis và Roberts họp với các nhân viên

ngân hàng đầu tư, nói với họ bằng giọng điệu không chắc chắn rằng họ vẫn
chưa quyết định có nên tham gia đấu giá vào chiều hôm đó hay không. Cả
hai người đều có ý tưởng riêng của mình, nhưng những người cuối cùng họ
muốn thông báo là các nhân viên ngân hàng đầu tư. Nếu may mắn, sẽ có ai
đó vô tình truyền đi thông tin sai lệch, đủ để đến tai Peter Cohen.

Không ai trong bọn họ lo về First Boston. Từ các đầu mối bên ngân

hàng của mình, Kravis biết những vấn đề bên phía Maher đang chồng chất.
Mel Klein cứ liên tục gọi điện, và bây giờ có vẻ như First Boston đang quan
tâm đến việc có được một phần nhỏ cổ phần trong thỏa thuận của Kohlberg
Kravis; Kravis luôn nhận ra dấu hiệu yếu thế ngay khi anh phát hiện nó.
Bằng một thủ đoạn thông minh, họ cũng đã biết Atkins và các luật sư của
hội đồng quản trị đều nhất trí rằng kế hoạch tiền tệ hóa của First Boston gần
như chắc chắn không thể thực hiện được. Rất đơn giản, Dick Beattie chỉ cần
gọi cho các luật sư thuế của mình, và hỏi về việc thử làm điều tương tự.
“Đừng thử,” các luật sư thuế nói, “không bao giờ thành công đâu.”

Sau đó, Kravis và Roberts triệu tập cuộc họp bàn tròn không chính thức

ở văn phòng góc của Kravis. Các cộng sự đã quá mệt mỏi với những cuộc
họp như thế này, họ gọi đó là “phản xạ quay vòng”. Bắt đầu từ Scott Stuart,
họ đi vòng quanh phòng, mỗi người đưa ra quan điểm của mình một lần:
Chúng ta có nên làm điều đó không? Stuart và Cliff Robbins giơ ngón tay
cái tỏ vẻ đồng tình. Ted Ammon đang lưỡng lự chưa quyết. Bob
MacDonnell, cộng sự chung đến từ San Francisco, cố gắng ca tụng hết mình
các giá trị của những thương hiệu như Oreo, Nabisco và Ritz. Paul Raether
đã sẵn sàng đấu giá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.