BỌN RỢ RÌNH TRƯỚC CỔNG - Trang 704

Johnson liền nhanh chóng can ngăn vì sợ rằng hai người có thể đánh

nhau.

“Các quý ông, giờ không phải lúc đâu. Chúng ta đã là một đội tuyệt

vời. Chúng ta đã làm rất tốt. Nếu có ai đó sai, người đó là tôi.”

Horrigan và Martin vẫn trừng mắt nhìn nhau. “Thôi nào, bây giờ,”

Johnson nói, “đến bắt tay nhau đi.”

“Tôi không bao giờ bắt tay với đồ chết dẫm đó.” Horrigan lắp bắp nói.
Đã quá nửa đêm, mọi người cũng đã rời đi, chỉ còn Goldstone, vợ

chồng Robinson, Ross và Laurie Johnson ở lại. Năm người họ ngồi quanh
chiếc bàn trong phòng họp xung quanh toàn là kính, như thể trong bể cá.
Linda giúp Johnson soạn thảo một thông cáo báo chí sẽ được phát vào sáng
hôm sau.

Goldstone có thể nhận ra Johnson đã bắt đầu thả lỏng cơ thể. “Anh có

nhớ lúc đó chúng ta đã nói về cái giá khi làm một việc như thế này không?”
Johnson hỏi vị luật sư.

Goldstone mỉm cười. Anh nhớ lại hôm đó, ở hiên nhà sau, đã lâu rồi,

hình như hôm đó họ đã ngắm mặt trời lặn đỏ lự một góc trời Florida.

Johnson cười lớn. “Đây chắc chắn là nỗi đau. Đúng như anh nói.

Nhưng tôi vẫn sẽ nói với anh điều tương tự, như tôi đã nói lúc đó. Tôi không
biết mình sẽ làm những gì nữa. Chỉ biết rằng đó là điều tốt nhất cho các cổ
đông. Đó là điều đúng đắn phải làm.”

Tài xế của Johnson, Frank Mancini, đi lên lầu, chờ nhóm chia tay.

Johnson đứng dậy khỏi bàn và nói: “Về thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.