BỌN SĂN VÀNG - Trang 45

"Còn dấu chân dẫm trên đất" - gã nói. "Đấy là chỗ bọn chúng quăng

nạn nhân xuống dòng kênh".

Sương mù đang tan dần, nhìn xuống dưới kia thấy hiện ra một lớp

nước sình lầy sâu độ vài tấc. Ma Joong cởi trần, đưa áo cho Chiao Tai giữ,
gã tháo giày ra lao mình xuống nước, chỗ sâu tới ngang thắt lưng.

"Nước có mùi hôi!" - gã gắt. "Nhưng chẳng nhìn thấy xác chết đâu".

Gã lội ra xa chút nữa, vẫn không thấy, lúc quay vô bờ gã cảm thấy

dưới đáy dòng kênh cả một lớp đất và bùn lầy.

"Chả được gì" - gã nói vẻ chán nản. "Ta nhìn nhầm chỗ, chỉ thấy một

mớ đất đá, giấy vụn. Khiếp thật! Giúp ta một tay".

Trời đổ mưa.

"Ta đang cần mưa đây!" - Chiao Tai vừa nói vừa chửi rủa. Chợt gã

nhìn phía sau thấy một cánh cổng mở ăn thông vào tòa lâu đài tối om.
Chiao Tai vội chạy lại tìm chỗ núp trên tay còn giữ quần áo, giày của Ma
Joong. Còn Ma Joong, gã đứng lại ngoài trời dưới cơn mưa chờ gội sạch
hết lớp đất bùn hôi tanh. Gã chạy lại chỗ Chiao Tai đứng núp dưới cổng,
cầm lấy chiếc khăn quàng cổ lau khô khắp người. Trời tạnh mưa, hai chiến
hữu tiếp tục cuộc hành trình, dọc theo bờ kênh trái là một dãy tường nằm
phía sau mấy ngôi nhà đồ sộ.

"Ta chẳng làm nên chuyện gì cả" - Chiao Tai nói vẻ hối tiếc. "Gặp tay

chỉ huy có kinh nghiệm trận mạc chắc là tóm gọn cả bọn đó".

"Dù có mọc cánh bay được cũng không vượt qua nổi con kênh này!" -

Ma Joong nói giọng chua chát. "Nhìn thấy một người quấn vải trắng khắp
mình thật kinh dị. Vậy là ta có được thêm một câu chuyện ngoài chuyện
anh chàng cụt tay đã kể cho cậu nghe. Thôi ta đi qua chỗ khác mua rượu
uống".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.