BỔN VƯƠNG Ở ĐÂY - Trang 212

thân nàng mà thôi. Hơn nữa cho dù Hành Vân là thật hay giả hắn cũng đã
trở thành quá khứ. Không quá khứ nào có thể tìm lại được.

Thẩm Ly vỗ trán lắc đầu cười thấp. Sao nàng có thể vì một đoạn hồi ức

mà thất thường đến vậy? Thật là tổn hại đến thanh danh của Bích Thương
vương.

Thẩm Ly ẩn mình rời khỏi Hoàng cung, ra đến bên ngoài, bước chân

nàng bỗng chững lại, tiếp đó lại xoay bước ra phố chợ mua hai bình rượu,
rồi nhàn nhã ra khỏi thành. Đi đến bên con sông nhỏ ở ngoại thành, Thẩm
Ly giũ áo ngồi xuống thảm cỏ cao giọng gọi: “Thần quân còn muốn theo
bao lâu nữa?”

Nam nhân áo trắng lặng lẽ bước ra từ sau gốc cây, không hề ngượng

ngùng vì bị vạch trần hành tung mà điềm nhiên ngồi xuống bên cạnh Thẩm
Ly, nhàn nhạt nói: “Phát giác ra lúc nào vậy?”

“Thần quân!” Thẩm Ly đưa một bình rượu cho hắn, “Nếu Thẩm Ly ngu

xuẩn đến vậy thì đã bị giết trên chiến trường lâu rồi.”

Hành Chỉ cười đón lấy bình rượu lắc lắc, hai người im lặng một hồi:

“Hôm qua…”

“Thần quân…”

Hai người đồng thời lên tiếng, rồi lại đồng thời im lặng, cuối cùng Hành

Chỉ cười nói: “Hôm qua là ta không đúng, vốn định hôm nay sẽ xin lỗi cô,
kết quả là ngủ dậy mới biết cô đã đến Nhân giới, bởi vậy nên đã theo đến
đây.” Ánh mắt hắn rơi trên dòng nước đang chảy, phản chiếu ánh sáng lấp
lánh, giọng điệu tuy nhạt nhưng vẫn có thể nghe ra được tiếng thở dài khẽ
ngượng ngùng do không thường xin lỗi: “Xin lỗi!”

Tính Thẩm Ly xưa nay chỉ chịu mềm không chịu cứng, Hành Chỉ nói

vậy khiến nàng hơi sửng sốt, ngẩn ra một hồi mới nói: “Không có gì… Dù
sao thì cách để ức hiếp Phất Dung quân vẫn còn nhiều lắm. Hơn nữa trút
giận lên Thần quân… Dùng lời giáo huấn của Ma vương để nói thì là dĩ hạ
phạm thượng, Thẩm Ly cũng có chỗ không đúng.”

Hành Chỉ trầm mặc. Hai người lại một lần nữa rơi vào im lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.