BỔN VƯƠNG Ở ĐÂY - Trang 253

“Không đâu!” Phất Dung quân híp mắt cười rảo quanh Cảnh Tích một

vòng, “Pháp lực của bổn quân đã thông đến người nàng rồi! Tuyệt đối
không để nàng biến hình đâu!” Nói xong, chiếc quạt trong tay hắn như đùa
giỡn mà vạch nhẹ lên đùi Cảnh Tích, ba phần ám muội, bảy phần lợi dụng.
Má Cảnh Tích ửng hồng, ngượng ngùng lui về phía sau vài bước. Phất
Dung quân lại bước lên phía trước, nụ cười khinh bạc trên mặt còn chưa kịp
nở ra thì một bóng người chen vào giữa họ, bảo kiếm màu đen chắn trước
ngực Phất Dung quân, đẩy hắn lui về phía sau vài bước.

“Tiên quân tự trọng!”

Cảnh Ngôn chỉ để lại bốn chữ rồi quay người vứt rương thuốc trong tay

Cảnh Tích xuống đất, kéo tay nàng ra khỏi miếu.

Phất Dung quân xanh mặt: “Người yêu của ngươi còn đang nằm đó kia!

Ra đây làm gì!”

Cảnh Tích nghe vậy ngẩn ra nhìn Cảnh Ngôn, chỉ thấy Cảnh Ngôn khẽ

quay đầu, lạnh lùng nhìn hắn: “Ta và Thi La cô nương không hề có tư tình,
Tiên quân đừng nên hủy hoại danh dự của Thi La cô nương.” Hắn kéo tay
Cảnh Tích, sắc mặt không vui, “Còn đứng đó làm gì? Muốn ở lại sao?”
Cảnh Tích vội cúi đầu uất ức: “Hung dữ quá!”

Đôi mày Cảnh Ngôn khẽ động, còn chưa lên tiếng bỗng nghe trước miếu

truyền đến âm thanh huyên áo, hắn vòng qua góc tường, thấy một người áo
trắng đang ôm một thân ảnh bê bết máu từng bước tiến vào, giọng người áo
trắng không lớn nhưng lại truyền đến được tai của tất cả mọi người: “Phất
Dung quân đâu rồi?”

Phất Dung quân cũng nhìn thấy cảnh này, sắc mặt nghiêm lại bước lên

phía trước, theo bóng Hành Chỉ vào trong điện: “Làm sao vậy?”

Cảnh Tích cũng hiếu kỳ thò đầu thăm dò, Cảnh Ngôn quay đầu, vừa hay

nhìn thấy ánh mắt nàng như đang đuổi theo Phất Dung quân, ngực Cảnh
Ngôn nghẹn lại, thân hình chắn trước tầm nhìn của nàng ta: “Còn muốn để
người ta lợi dụng sao?”

“Tiên quân là người tốt…

“Im miệng!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.