BỔN VƯƠNG Ở ĐÂY - Trang 435

“Thẩm Ly!”

Nàng nghe hắn gọi tên mình, nhưng cũng không đoái hoài đến hắn, vì

một tay của nàng đã xuyên vào nơi còn che đậy cuối cùng của hai người.

Nếu thật sự có Thiên đạo. Thẩm Ly nghĩ, vậy thì hãy trách xuống đầu

nàng.

Là nàng phóng túng, là nàng tham thú hoan lạc, là nàng không khống chế

được dục niệm trong lòng, là nàng quá muốn biết cảm giác khi “ở bên”
người nàng yêu, người nàng ái mộ.

Nếu thật sự có Thiên đạo thì hãy trách xuống đầu nàng đi!

Thẩm Ly ngồi trên người Hành Chỉ, lặng lẽ chôn vùi vật đó trong cơ thể

mình, cái đau đớn như bị xé rách gần như khiến nàng không thể nào tiếp
tục, nhưng đau đớn như vậy cũng chỉ có một lần, bởi vậy có đau cũng phải
tiếp tục cho dù xé rách bản thân, vặn nát máu thịt nàng cũng phải tiếp tục.

Lòng nàng muốn ở bên Hành Chỉ đến vậy, muốn ở bên hắn mỗi phút mỗi

giây đến vậy!

Khoảnh khắc hoàn toàn tiến vào, Thẩm Ly bỗng như mất đi tất cả sức lực

trong phút chốc, nàng thở dốc phủ phục trên ngực Hành Chỉ, lẳng nghe nhịp
tim cũng nhanh như mình của hắn, nàng cảm nhận được hắn đang nhẹ xoa
đầu nàng, nghe thấy giọng nói che giấu đau xót của hắn: “Đau lắm sao…”

Mắt Thẩm Ly bỗng ướt đẫm. Nàng nằm sấp trên ngực Hành Chỉ, giọng

nói khàn đặc run rẩy: “Đau lắm!” Nàng nói, “Đau lắm Hành Chỉ à! ”

Ép mình phải rời khỏi hắn cũng đau đớn, nhưng ở bên hắn cũng đau đớn

như vậy.

Thẩm Ly không biết làm sao và cũng không biết nên có biểu hiện thế

nào.

Hành Chỉ nhẹ xoa đầu Thẩm Ly, cuối cùng vẫn dùng tư thế gắn kết với

nàng mà ngồi dậy, ôm Thẩm Ly vào lòng, nhẹ nhàng vỗ vai nàng, ấn đầu
nàng vào hõm cổ mình, áp sát bên tai nàng nói: “Ta ở đây, ta sẽ mãi ở đây,
cho dù trời đất sụp đổ, Thẩm Ly, ta sẽ mãi ở bên cạnh nàng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.