BỔN VƯƠNG Ở ĐÂY - Trang 556

Khi ở bên nhau có lẽ là lúc hai người sống thật với bản thân mình nhất.

Thẩm Ly không còn là Bích Thương vương thống lĩnh tam quân, lúc nào
cũng nghĩ đến binh đao, chỉ còn là một nữ tử biết yêu, biết giận, biết nhớ
mong. Hành Chỉ không còn là vị thượng thần cao cao tại thượng không
màng chuyện nhân gian, chỉ còn là một nam tử phúc hắc, giảo hoạt mong
muốn được bảo vệ nữ tử của mình.

Có lẽ trong đoạn tình trắc trở này Thẩm Ly đã hạnh phúc hơn Hành Chỉ

một chút.Yêu thì nói yêu, nhớ thì nói nhớ, muốn ở bên thì sẽ chẳng rời đi,
chẳng cần phải khéo léo che đậy như Hành Chỉ. Hắn lúc nào cũng một vẻ
mặt vân đạm phong khinh như thế, lặng lẽ yêu lặng lẽ bảo vệ người trong
lòng, Thẩm Ly như điểm yếu chí mạng của hắn, chỉ vì nàng hắn mới có thể
đau lòng, chỉ vì nàng hắn mới lần đầu làm nghịch ý trời đóng băng Đông
Hải mười ngày mười đêm, lần đầu tiên trong suốt cuộc đời dài dằng dặc của
mình hắn luyến tiếc thời gian, luyến tiếc từng giây phút bên nàng. Hắn với
nàng khi gần khi xa, có những lúc chẳng thể kìm nén được khát khao của
mình. Tình yêu không lời đôi khi mới là tình yêu sâu đậm nhất, hắn chẳng
thể nói với nàng chữ "yêu" nhưng liệu có ai có thể yêu một người con gái
nhiều như hắn?

Sự an bình tam giới đổi lấy tình yêu của họ, tình ích kỉ như thế sao có thể

giữ?

Đoạn tình kéo dài từ phàm trần ,thiên giới rồi ma giới, như đoá sen tích

tụ hương đất khí trời chỉ chờ ngày nở rộ. Tình đẹp như thế, sao có thể
buông?

Đoạn tình mỏng tang như sợi chỉ nhưng chẳng thể đứt, cứ mãi vấn vương

như thế mặc kệ sóng gió cách trở. Thẩm Ly, Hành Chỉ với những gì họ đã
làm vì tam giới, họ xứng đáng được quyền yêu, họ xứng đáng được hưởng
niềm hạnh phúc hơn bất cứ ai. Chỉ đơn giản là sớm tối được bên nhau, khó
đến vậy sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.