BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 1042

Lúc Âu Thần đã có được cô rồi, lúc cô mãi mãi sẽ không rời xa anh, Âu
Thần lại hiểu ra rằng tất cả tình yêu chiếm hữu ích kỷ đối với cô mãi mãi
không thể nào bằng cuộc sống vui vẻ hạnh phúc.
“Cánh gà…”
“Cánh gà…”
Vẻ gấp gáp hoang mang trên khuôn mặt Doãn Hạ Mạt ngày càng hiện rõ,
cô hất tay Trân Ân ra, bước chân loạng choạng mệt mỏi đi về phía cửa lớn,
miệng lẩm bẩm:
“Tiểu Trừng, em đói rồi phải không…”
“Em đợi chút… chị đi mua đây…”
“Hạ Mạt! Rốt cuộc cậu có nghe thấy mình nói gì không! Mình đang nói,
Tiểu Trừng đã chết rồi! Dù là ngày ngày cậu có làm cánh gà đi chăng nữa,
cậu ấy cũng ăn không được! Hạ Mạt, mình cầu xin cậu, cậu tỉnh lại đi có
được không!”
Trân Ân giữ chặt lấy Doãn Hạ Mạt, sự đau thương và hổ thẹn khiến nước
mắt của Trân Ân một lần nữa lại trào ra!
“Hạ Mạt, cậu kiên cường lắm mà, cậu không sợ gì cả, cậu kiên cường
giống như một cây đại thụ! Cậu tỉnh lại đi có được không! Tiểu Trừng
không còn nữa, nhưng mà cậu còn có Âu Thần, cậu còn có mình mà! Mình
thề, mình sẽ chăm sóc tốt cho cậu giống như là Tiểu Trừng vậy, mãi mãi ở
bên cậu. Mình van xin cậu, Hạ Mạt, xin cậu đừng như vậy nữa!”
Nhưng Hạ Mạt không nghe thấy gì cả.
Cô lầm bầm dùng sức đẩy Trân Ân rồi đi ra phía cửa, Âu Thần đuổi theo
cô, lúc đang chuẩn bị ngăn Hạ Mạt lại thì “bật” một tiếng, Hạ Mạt đã mở
cửa ra!
Trước cửa có một người đang đứng có vẻ mệt mỏi vì lặn lội đường xa,
người đó dường như không ngờ cửa lại đột nhiên được mở ra nên hơi ngạc
nhiên, sau đó anh chăm chú nhìn Hạ Mạt. Tóc anh dài hơn một chút, gương
mặt ốm hơn một chút, anh đăm chiêu nhìn Hạ Mạt, sau đó khát vọng dạt
dào trong đôi mắt anh từ từ chuyển thành sự đau khổ và thương tiếc. Âu
Thần chết lặng.
Nhìn Lạc Hi lâu ngày không gặp, nhìn tình cảm của Lạc Hi đối với cô ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.