BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 110

Hạ Mạt ngẩn ngơ.
Mặt sàn trong cửa hàng bánh đã bóng loáng, ánh hoàng hôn phản chiếu trên
lớp gạch lát sàn. Không khí bao phủ mùi bánh thơm hấp dẫn. Hạ Mạt đưa
tay quệt mồ hôi trên trán, gặp may, nếu như ông trời một lần nữa có thể
đem lại may mắn cho cô, nhất định cô sẽ giành giật giữ nó cho mình.

***

Ngày hôm sau.
“Là bạn à!?”
Trân Ân ngạc nhiên.
“Các bạn… cùng tới à?”
Đào Thục Nhi ngồi trong góc phòng thu hình ngớ người nhìn Hạ Mạt rồi lại
nhìn Trân Ân.
Trân Ân trố mắt nhìn Đào Thục Nhi, hèn gì việc được tuyển chọn là trợ lý
cực kỳ thuận lợi ngoài tưởng tượng. Ba ngày trước vừa mới ghi tên, hôm
nay đã có điện thoại gọi tới yêu cầu gặp mặt, nhân viên công tác phụ trách
quản lý môi giới của công ty nhìn thấy Trân Ân và Hạ Mạt cũng chẳng nói
gì nhiều, trực tiếp phái người đưa họ tới chỗ này, họ bảo để tự các ngôi sao
tiếp xúc lựa chọn cho vừa ý. Chà, Trân Ân lại cứ nghĩ là vận may đúng là
đã tới, trong mùa hè này tiền lương làm thêm ắt có thể rủng rỉnh một chút.
Hóa ra là thế này.
Hai người xin ứng tuyển làm trợ lý cho Đào Thục Nhi sao?
Lòng Trân Ân thắt lại. Cô không thích cái cảm giác này, rõ ràng là bạn học
cùng lớp, lẽ nào lại phải như một ôsin đi phục vụ người ta cơ chứ. Chả khác
gì năm nào bố mình bị Thiếu gia sai làm tài xế cho Hạ Mạt, mất bao nhiêu
năm Trân Ân mới có thể trút bỏ được mặc cảm tâm lý không dễ chịu này.
“Sao hả? Các bạn biết nhau à?”, Jam nghi ngờ hỏi Đào Thục Nhi, rõ ràng
anh ta quên hôm qua đã gặp họ.
“Họ… là bạn học cùng lớp với em…”, Đào Thục Nhi miễn cưỡng trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.