thự nhà họ Âu. Sau khi ổn định xong, Doãn Hạ Mạt rất ít khi được gặp Âu
Thần.
Âu Thần ngày nào cũng đi từ sáng sớm tới khuya mới trở về. Sáng nào Hạ
Mạt cũng chỉ được thấy bữa sáng đã được Âu Thần chuẩn bị, bữa trưa và
bữa tối thì quản gia Thẩm cũng chuẩn bị cho cô rất kỹ lưỡng, nếu cô bận
quay phim, quản gia Thẩm sẽ đưa cơm cho cô rất đúng giờ.
Mọi sinh hoạt hàng ngày của cô đều được mọi người lo liệu từng li từng tí.
Phòng tắm ngày nào cũng được cọ rửa sạch sẽ, sợ cô bị ngã, đồ sứ trong đó
được thay toàn bằng đồ chống trơn, dép của cô cũng được đổi thành dép có
đế chống trơn, cầu thang cũng được đổi thảm mới, dày và mềm.
Việc quay bộ phim Họa cảnh đang đi vào giai đoạn cuối.
Ngày nào Doãn Hạ Mạt cũng bận rộn công việc ở trường quay. Thi thoảng,
trong những khoảng thời gian trống đợi quay cảnh tiếp, Hạ Mạt ngẫu nhiên
nhìn xung quanh như đang tìm kiếm bóng hình ai đó, những ngày đầu Hạ
Mạt không ý thức bản thân mình muốn cái gì, cho đến một hôm xuất hiện
một bóng người cao lớn trong đám đông, cô đứng phắt dậy, tận đáy lòng
dâng trào cảm giác sung sướng!
Nhưng rồi cô phát hiện ra người đó không phải là Âu Thần.
Trong lòng thất vọng vô cùng.
Làm như đã lâu lắm rồi cô không được gặp Âu Thần.
Có lần Hạ Mạt gọi điện cho Âu Thần, thế nhưng trong cuộc điện đó, Âu
Thần như thể đang cách cô rất xa, rất xa. Có nhiều khi Hạ Mạt cố đợi Âu
Thần đến tận khuya, có lẽ quản gia Thẩm thông báo nên mỗi khi qua mười
một giờ mà cô vẫn chưa ngủ, Âu Thần liền gọi điện cho cô, khuyên cô hãy
vì đứa bé mà đi ngủ sớm.
Trong giấc ngủ nhiều lúc cô cảm giác được Âu Thần bên mình.
Cảm giác được Âu Thần đang nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh giường, dịu
dàng vuốt lên trán, lên tóc cô, nhẹ nhàng đắp chăn cho cô, sau đó ngồi bên
giường cô hồi lâu.
Việc mang thai khiến cô trở nên ngủ nhiều kinh khủng, mỗi lần muốn tỉnh
dậy trong giấc mơ xem có phải là Âu Thần hay không là mỗi lần cô không
sao tỉnh giấc nổi để nhìn thấy được Âu Thần thật sự.