BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 133

Trên chiếc xích đu màu trắng ngoài ban công, màn đêm rọi xuống ánh sao
nhàn nhạt, những dòng chữ trên bản fax nhìn không rõ, vậy mà những ngón
tay trên đó cứ lưu luyến không rời. Trong ánh sao thanh nhã như sương, đôi
môi đẹp tựa cánh hoa anh đào, làn da mịn màng tinh tế tựa men sứ, trên
chiếc ghế xích đu, chàng trai yên lặng nhìn vào tờ fax, giống hệt như chàng
trai tuấn tú trong thần thoại Hy Lạp mòn mỏi nhìn hoa thủy tiên gục chết.
“Cậu ấy sao vậy?”
Người quản lý tên Kiều đứng bên bức tường kính nghi hoặc hỏi trợ lý Khiết
Ni của Lạc Hi. Từ lúc nhận bản fax của Công ty Biểu diễn Nghệ thuật Sun
một tuần trước đó, Lạc Hi trở nên cực kỳ quái lạ. Không những đáp ứng
nhận lời giúp đỡ khuếch trương thanh thế cho gương mặt mới, tên tuổi
chưa bao giờ xuất hiện trong làng nghệ của Công ty Biểu diễn Nghệ thuật
Sun, lại còn thường xuyên ngồi ngây người trầm ngâm, hồn xiêu phách lạc
đi đâu không rõ.
Khiết Ni nhìn Lạc Hi ngồi ngoài ban công.
Cô đã theo Lạc Hi hai năm, đây là lần đầu tiên cô thấy Lạc Hi khác thường
như vậy. Nhưng cô không kinh ngạc như anh Kiều, bởi vì cô đã xem qua
bản fax, trên đó có một cái tên vô cùng thân thuộc. Cô biết tại sao Lạc Hi
lại đột ngột như người đánh mất phương hướng như vậy.
“Hình như em biết chuyện gì đó?”
A Kiều nhìn Khiết Ni thăm dò, không thể hiểu nổi tại sao cô ta lại có thể
mỉm cười như như vậy được.
Ngoài ban công, Lạc Hi cũng mỉm cười.
Nụ cười của Lạc Hi giống như một đứa trẻ nhưng lại có phần ác ý, giống
như đang tưởng tượng đến một trò đùa dai dẳng. Lạc Hi dứng dậy đi vào
phòng, anh nói với A Kiều: “Liên hệ với Công ty Sun nói là tôi muốn đến
xem tình hình đào tạo những người mới thế nào”.
“Cái gì?!”
A Kiều mở to mắt. Việc đào tạo người mới ở các công ty khác có gì đáng
xem đâu!

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.