BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 343

Tòa nhà Tập đoàn Âu Thị.
Qua màn hình tinh thể lỏng Lễ trao giải thưởng Ca khúc vàng thường niên
đang được tiến hành rầm rộ, âm thanh ồn ào trái ngước với cảnh trống trải
yên tĩnh dị thường trong phòng làm việc. Âu Thần ngồi đó, sống lưng cứng
đờ. Người bên văn phòng thám tử đã ra về được hai mươi phút, nhưng
trong đầu anh vẫn là sự chấn động, kinh hoàng và đờ đẫn. Anh chưa lấy lại
được cái trầm tĩnh lạnh lùng như thường có.
Những tấm ảnh, có tấm đã cũ vàng.
Hình như chúng đã được thu nhặt từ nhiều chỗ khác nhau, tấm thì được giữ
gìn rất sạch sẽ, tấm thì trông bẩn bẩn cũ nát, có cái bị xé rách, lại cả dấu
tay, có cái được cắt từ tờ báo riêng của trường Thánh Huy đã quá cũ, hình
ảnh mờ mờ không rõ nét.
Nhưng…
Những tấm ảnh đó đều chụp hai người.
Cảnh trong trường Thánh Huy, thời niên thiếu lạnh lùng kiêu ngạo của anh,
nhưng không giống như bây giờ, hồi đó đôi mắt anh rực sáng, đặc biệt nhất
là chụp lúc anh đang chăm chú nhìn cô. Dung mạo cô nhìn trẻ con ấu trĩ
hơn rất nhiều, gương mặt trong sáng thuần khiết, đôi mắt pha lê màu hổ
phách, vẫn thản nhiên xa lạ như vậy, nhưng khi nhìn vào anh, đôi môi cô
lúc nào cũng có một nụ cười dịu dàng thân thương.
Nhìn nụ cười này trong những tấm ảnh.
Trái tim Âu Thần như bị kìm kẹp chặt!
Anh đã nhớ ra gương mặt có nụ cười dịu dàng này.

Nhà kho chứa đồ phế thải.
Doãn Hạ Mạt nói nhỏ, giọng mềm mại. Âu Thần ngạc nhiên, cúi đầu nhìn
cô gái ôm trong lòng, đôi mắt cô như đong đầy nước mắt, làn môi trắng
bệch như hoa bách hợp, gương mặt với nụ cười dịu dàng.
Trái tim Âu Thần đột nhiên tĩnh lặng.
Tự dưng anh muốn đưa ngón tay đụng vào má cô, thật nhẹ nhàng, nhẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.