nhàng đụng lên làn da cô, tại sao cô ấy lúc nào cũng dễ dàng đến vậy, dễ
dàng tới mức khiến anh đau lòng.
…
Thì ra, cô ấy vẫn thường mỉm cười với anh như vậy sao? Ở bên, lặng yên
nhìn anh, mỉm cười với anh, như mãi mãi không bao giờ rời xa anh. Âu
Thần hít một hơi, ngón tay hơi cứng lại, cố gắng khống chế cái đau trong
lồng ngực, chăm chú nhìn vào những bức ảnh.
Tấm ảnh này chụp trong khuôn viên trường Thánh Huy.
Sân trường học sinh đông như kiến, như trước biển người phân đôi nhường
đường cho anh, anh thời niên thiếu đứng trước mặt cô, ngạo mạn, nhẹ
nhàng cúi người, đặt một nụ hôn lên bàn tay cô. Cô nhìn anh đăm dắm, ánh
mắt tĩnh lặng, lại lo lắng, thể hiện cái yêu kiều xấu hổ của những thiếu nữ
đang lớn.
Một tấm ảnh chụp bên bể bơi.
Mặt hồ vẫn còn làn sương mỏng, hình như anh vừa chạy thể dục sáng về,
trán lấm tấm mồ hôi. Cô đứng dựa lưng vào chiếc Lincoln đen thân dài, tay
cầm chiếc khăn bông dịu dàng lau mồ hôi cho anh.
Những lời nói của người phụ trách văn phòng thám tử vẫn còn như bên tai
Âu Thần…
…
“Theo điều tra của chúng tôi, năm năm trước tại trường Thánh Huy, Doãn
Hạ Mạt và Âu Thần là một cặp đôi cực kỳ nổi tiếng…
Năm Âu Thần mười bốn tuổi đã tuyên bố công khai Doãn Hạ Mạt là bạn
gái của mình, chuyện hai người hẹn hò nhau hồi đó ở trường Thánh Huy
không ai là không biết…
Cặp này ở trường thu hút mọi sự chú ý, một số học sinh trong trường, đặc
biệt là phóng viên báo trường thường chụp ảnh lén hai người khi họ bên
nhau giữ làm tư liệu riêng. Số ảnh chúng tôi có trong tay chỉ là một phần
nhỏ, nếu cần thiết, chúng tôi có thể tiếp tục thu thập thêm…
Nhưng năm năm trước, bố mẹ nuôi của Doãn Hạ Mạt gặp tai nạn qua đời,
Âu Thần tự dưng lại biến mất chẳng có lấy một hồi âm, hai người từ đó
cũng cắt đứt luôn quan hệ…