BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 441

là thất nghiệp đi thì cũng đâu đến nỗi nghiêm trọng như vậy.
Hạ Mạt cắn chặt môi.
Mãi một lúc sau, cô bé ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy nghị lực, cô bé nói:
“Tụi em không phải là con đẻ của bố mẹ. Em và em trai được bố mẹ đưa về
nuôi từ cô nhi viện, bố mẹ đối xử với tụi em rất tốt, em không muốn phải
trở lại cô nhi viện!”


Trên bãi cỏ trong vườn.
Trong ánh nắng một mùa hè nóng bức như có vô số bong bóng đầy màu sắc
đang nhẹ nhàng bay lượn, một số đang bay thì bị vỡ, số khác cứ thế bay
thẳng lên bầu trời cao xanh, thật là trong suốt, thật là óng ánh, thật là đẹp
và cũng thật là mỏng manh...
Ở phía xa, Hạ Mạt đang đứng trên bãi cỏ. Trên đầu là một quả táo, mắt
nhắm chặt, hai tay khép hờ thành hai nắm đấm, để dọc theo người, với
khoảng cách xa như vậy, cậu vẫn có thể nhìn thấy gương mặt nhợt nhạt,
xanh xao và hai hàng lông mi đang khẽ động đậy của cô bé.
Cậu mặc một bộ đồ bắn cung rất đẹp.
Từ từ giương cung.
Nhắm chuẩn vào trái táo trên đầu cô bé.
Cậu chỉ được nhìn thấy màn bắn táo như thế này trên ti vi và trong phim
ảnh, trước đây cậu đã thử kêu người làm mục tiêu cho cậu bắn, nhưng lại
bị bố mẹ trách mắng. Bây giờ, rốt cuộc cậu đã có thể được thử cảm giác đó
rồi, hơn nữa là do cô bé ấy tự nguyện.
Cậu đã nhận lời với cô bé.
Nếu cô bé làm mục tiêu cho cậu, cậu hứa sẽ để bố cô bé được quay trở lại
Tập đoàn Âu Thị làm việc. Cậu muốn biết, một cô bé mười một tuổi rốt
cuộc dũng cảm như thế nào.
Hạ Mạt bé nhỏ chăm chăm nhìn cậu.
Trong đôi mắt cô bé có một sự chững chạc vốn dĩ không thuộc lứa tuổi của
cô, giọng nói của cô bé lại là giọng của lũ trẻ non nớt, cậu cần phải chứng
minh trước cậu có khả năng để bố cô bé được quay trở lại công ty.
Cậu gật đầu, sau đó cậu gọi mấy cuộc điện thoại. Tuy cậu mới mười bốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.