BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 48

gạo nhường đường cho cô bé. Tuy bị cô bé coi không ra thể thống gì,
nhưng vì Thiếu gia đành phải nể mặt.
Hạ Mạt đẩy cửa phòng Giám thị.
Cô bé đứng trước cửa.
Tiểu Trừng đứng bên cạnh, nắm tay cô bé.
Phòng Giám thị bừa bộn như vừa bị cơn cuồng phong cuốn qua, giấy tờ bay
loạn xạ, giáo án, khung kính, chậu hoa, bằng khen tứ tung dưới sàn. Mấy
thầy giáo nghiêm giọng nạt nộ bọn học sinh đánh nhau đang nhút nhát nép
mình nơi góc phòng. Thầy Trưởng ban Giám thị ngồi sau bàn làm việc
đang ngửa đầu bịt mũi trông cực kỳ thảm thương, máu chảy từng giọng
xuống bộ comple của thầy.
Ánh mặt trời rọi vào.
Lạc Hi mình đầy thương tích, chiếc áo sơ mi của hắn bị kéo rách lúc đánh
nhau, miệng sưng húp, một việt máu nhỏ đã khô. Nhưng nhìn hắn vẫn đẹp
lồng lộng lay động lòng người. Mái tóc như ngọc đen óng ánh trong ánh
nắng mặt trời. Tuy nhiên nét mặt hắn đã mất đi vẻ dịu dàng lúc trước, khóe
miệng dính đầy máu cong lên đầy khiêu khích giễu cợt. Mấy thầy giáo
đang trách mắng răn dạy lũ học sinh đánh nhau, thỉnh thoảng lại trợn mắt
tức tối nhìn về phía hắn, tuy nhiên họ không dùng thước đánh vào đầu hắn
giống như cách họ đang giáo dục mấy đứa học sinh đánh nhau kia.
Bởi vì có một người đang đứng bảo hộ trước mặt hắn.
Hạ Mạt nhìn thấy bố.
Giống con gà mẹ bảo vệ gà con, bố đứng chắn trước mặt Lạc Hi không
ngừng khom người nói lời xin lỗi từng thầy giáo, khuôn mặt mập mạp ướt
đầm mồ hôi. Mấy thầy giáo không thèm để ý, bố cũng làm như không biết,
cứ thể liên tục cúi gập người, nụ cười chực sẵn trên gương mặt.

“Xin tha lỗi, Tiểu Hi cháu nó quá manh động”.
“Xin tha lỗi, thầy chủ nhiệm, về nhà nhất định tôi sẽ giáo dục Tiểu Hi, sau
này cháu nó sẽ không đánh nhau nữa ạ”.
“Xin tha lỗi, tôi sẽ bồi thường đầy đủ tiền thuốc men cho những học sinh bị
thương”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.