BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 643

không?...”
“Thẩm Tường...”
“Tại sao anh không muốn nhìn nhận em?!...” Dưới ánh đèn mờ nhạt, trong
mắt Thẩm Tường dường như có những giọt nước mắt như giả như thật. “...
Chiều nay... em ở bên ngoài phòng nghỉ đã nghe lén được câu chuyện giữa
anh và cô ta!!... ha ha... ha ha... là em đã cố tình nghe trộm...”
Lạc Hi lập tức cứng đơ người .
“... Chia tay cô ấy đi... nếu cô ấy làm tổn thương anh như thế... nếu như cô
ấy không làm anh vui...”
“Chúng tôi sẽ không chia tay.”
Trên ghế sofa màu nước biển, trong ánh sáng mờ ảo, hơi thở của Lạc Hi trở
nên lạnh giá, anh cố gắng gỡ tay của Thẩm Tường ra khỏi tay mình, nhưng
cô ta vẫn nhất định không buông, Thẩm Tường khẽ gào:
“Tại sao?! Là em quen anh trước, là em... yêu anh trước... trước đây lâu
lắm rồi, em đã từng nói với anh... lẽ nào anh thực sự cho rằng lúc đó em chỉ
nói đùa với anh sao?...”
“Như thế thì sao?!”
Lạc Hi bỗng phẫn nộ, giọng nói chứa vẻ tàn nhẫn: “Thời gian quen biết bao
lâu so với tình cảm sâu đậm đâu có... hoàn toàn không liên quan gì đến
nhau hết!”.
Đó chính là mũi kim trong tim anh...
Anh đột nhiên nhận ra mình đang sợ điều gì, đột nhiên anh hiểu tại sao hồi
chiều, trong lúc nóng giận anh đã nói ra những điều làm tổn thương đến
Doãn Hạ Mạt.
Không phải anh không tin Doãn Hạ Mạt, chỉ có điều...
Người mà Doãn Hạ Mạt quen trước...
Là Âu Thần...
Bốn năm trước khi quen anh cô đã thuộc về Âu Thần.
Cô không hề có chút tình cảm gì với Âu Thần sao? Anh vẫn còn nhớ những
hình ảnh cô nũng nịu thân mật với Âu Thần dưới cây anh đào năm năm
trước, cô đã nhìn đắm đuối vào đôi mắt Âu Thần rất lâu...
Và trên tấm ảnh chụp cách đây không lâu, ánh mắt cô quan tâm lo lắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.