BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 687

Cầu thang dài hun hút.
Doãn Hạ Mạt nhìn bóng mình trải dài trên bậc thềm.
Cái bóng đen thui.
Từng bước, từng bước theo sát cô.
Mấy ngày nay ở bệnh viện chăm sóc Tiểu Trứng, điện thoại thì tắt, ti vi
không xem, giữa cô với làng giải trí tựa như hai thế giới. Về tới nhà Hạ Mạt
mới biết, thì ra tin tức vụ scandal vẫn đang nóng hổi, đám phóng viên vẫn
đang chờ đợi săn tin. Thế gian này cho dù có bao nhiêu người chết đi thì
giải trí vẫn là giải trí, bát quái vẫn cứ là bát quái.
Cô mím chặt môi.
Nụ cười nhạt nhẽo mỉa mai.
Còn cô, cô gia nhập làng giải trí có ý nghĩa gì không? Vì muốn nhanh
chóng có được số tiền cô cần, vì tiền thuốc của Tiểu Trừng mà ngày nào cô
cũng phải đầu tắt mặt tối ở bên ngoài. Thời gian dành cho Tiểu Trừng quá
ít, ngay cả bệnh của em thay đổi cô cũng chẳng biết. Cứ cho là hôm nay
kiếm đủ tiền đi, nhưng quả thận cần cho cuộc phẫu thuật thì đâu phải cứ có
tiền là mua được…
Bỏ đi…
Không thèm nghĩ tới nữa…
Doãn Hạ Mạt thở thật sâu, thế nào chẳng có cách, nhất định phải có cách.
Số phận không thể không công bằng như thế được, số phận chưa cho Tiểu
Trừng cái gì thì số phận sẽ không thể tàn nhẫn cướp đi cơ hội cuối cùng của
nó. Cô nhất định sẽ tìm cách, cho dù có khó khăn nghìn trùng, chí ít…

“Lấy tôi, tôi sẽ cho Tiểu Trừng thận.”
Ánh nắng rực rỡ chiếu lên người Âu Thần, anh quay lưng lại phía cô.
Giọng nói lạnh tanh như từ nơi xa xôi vọng tới.


Nhưng cô lại không đòng ý.
Trong lòng Doãn Hạ Mạt đầy những bứt rứt, hổ thẹn và áy náy. Cô là người
chị không tốt, rõ ràng thấy có thể tìm được thận cho Tiểu Trừng nhưng cô
không đồng ý. Trong trái tim cô, Tiểu Trừng là người quan trọng nhất, còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.