BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 834

“Xin đừng gọi cháu là “cô”.”
Sau khi Doãn Hạ Mạt lấy lại bình tĩnh, cô tỏ ý mời quản gia Thẩm ngồi
xuống.
“Bác Thẩm có chuyện gì xin cứ nói.”
“Thành thật xin lỗi, cuộc nói chuyện giữa cô và thiếu gia trong phòng nghỉ
chiều nay tôi đã vô tình nghe thấy tất cả”, quản gia Thẩm vẫn đứng, dường
như không nghe thấy lời mời của Doãn Hạ Mạt, thần sắc và thái độ của ông
chứa đựng sự cứng nhắc cố hữu, “cô Doãn, xin đừng trách tôi nói thẳng, cô
không có quyền lấy sự suy đoán cá nhân mà làm tổn thương đến thiếu gia”.
“…”
Doãn Hạ Mạt nhíu mày, không biết rốt cuộc ông ấy có ý gì.
“Việc năm đó toà án truy tố khoản nợ mà ông Doãn đã nợ Tập đoàn Âu
Thị, đồng thời đóng băng tài khoản, thu hồi ngôi nhà, tất cả những việc đó
hoàn toàn không liên quan đến thiếu gia”, quản gia Thẩm chậm rãi nói,
“bởi vì… những chuyện đó đều là do tôi làm”.
“Bác nói cái gì?”
Doãn Hạ Mạt vội ngẩng đầu lên.
Cô nhìn thẳng vào ông lão đang đứng trước mặt. Cô đã biết quản gia Thẩm
từ khi còn nhỏ, quản gia Thẩm trước giờ đều ở bên cạnh Âu Thần như hình
với bóng, trung thành tận tuỵ, như một người hầu và cũng như một người
cha.
“Đúng vậy.” Ánh mắt quản gia Thẩm hoàn toàn không trốn tránh, ông kể,
“Năm đó bộ phận tài vụ của Tập đoàn đã xin chỉ thị về việc liên quan đến
khoản nợ sau khi ông Doãn qua đời phải giải quyết như thế nào, là tôi đã
quyết định thay thiếu gia, phải theo kỳ hạn quy định của pháp luật đòi lại
khoản nợ đó”.
“Âu Thần đã để bác giúp anh ta quyết định mọi việc sao…” Nụ cười trên
môi cô dần biến mất, không muốn nghe thêm gì nữa, với tính cách của Âu
Thần làm sao có thể để quản gia Thẩm nhúng tay vào việc này.
“Thiếu gia đã không hề biết những chuyện này.”
“…”
“Vào cái đêm cô và thiếu gia chia tay”, giọng quản gia Thẩm lạnh lùng như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.