BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 880

hạnh phúc của cô cho Hạ Mạt…
Trong giáo đường, trong không khí thiêng liêng này, cô chân thành cầu
nguyện.
Bỗng nhiên…
Một tiếng nhạc chuông của điện thoại di động mơ hồ vẳng lại…
Tiếng nhạc chuông đó quen quen, liên tục reo, Trân Ân lắng tai nghe, hình
như vọng ra từ cái ví bên cạnh cô! Trân Ân nghi ngờ mở ví ra xem, là điện
thoại của Hạ Mạt đang reo, ai gọi cho Hạ Mạt lúc này chứ, cô cúi đầu nhìn.
Ầm…
Trong đầu Trân Ân như có sấm nổ kinh hoàng!

“Em và Âu Thần thật sự chẳng có quan hệ gì cả…”

“Lạc Hi… người em yêu thương là anh.”

“… người em yêu thương là anh…”


Dòng nước ấm nóng trào ra ngoài bồn tắm hoa cương đen…
Tràn ra nền gạch sứ trắng…
Đỏ tươi…
Hình như còn đem theo hơi ấm của nhiệt độ cơ thể…
Trên bờ môi, giọt máu cuối cùng đã chảy cạn, trước mắt đen kịt không nhìn
thấy gì cả, cái áo sơ mi thấm ướt như cánh hoa màu trắng mỏng manh nhẹ
trôi trong nước, sự sống từng chút, từng chút một dần mất đi, chỉ có cánh
tay rỉ máu là vẫn khư khư nắm chặt chiếc điện thoại trong phòng tắm…
Máu tươi…
Từng giọt từng giọt từ cổ tay nhỏ xuống…
Trong cơn choáng váng đen kịt…
Âm thanh “Tút… Tút…” vang trong điện thoại…
Giả sử anh…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.