BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 982

“Anh cầm lấy đi, hoàn toàn không thích hợp khi em bảo quản nó”.
“Em muốn anh…”
Miệng cứng đờ, Âu Thần như không thể nói ra bất cứ lời nào:
“…muốn anh tự tay đem nó giao cho Hạ Mạt sao?”
Rốt cuộc thì cái ngày không thể tránh này cũng đã đến. Giống như bong
bóng xà phòng trong không khí ngày càng lớn, ngày càng đẹp, vậy mà
trong lúc nín thở cầu khẩn nó vĩnh viễn không bị vỡ tan, thì nó lại tan biến
không hề báo trước.
“Em cũng không biết nữa.” Doãn Trừng thành thật nói. Một khoảng thời
gian rất lâu sau khi xuất viện, tư tưởng hỗn loạn khiến Doãn Trừng không
biết rốt cuộc nên làm thế nào mới đúng. “Lúc biết anh và chị kết hôn với
nhau là vì chuyện ghép thận cho em, em rất căm hận anh đã dùng em để ép
buộc chị, cướp mất hạnh phúc của chị.”
“Nhưng, tuy cách làm của anh là sai, song tình cảm của anh đối với chị lại
làm em cảm động. Em không biết giữa anh và anh Lạc Hi, ai yêu chị em
nhiều hơn, cũng không biết chị kết hôn cùng ai sẽ hạnh phúc hơn. Nhưng
trong khoảng thời gian này chị rất vui, ngày ngày nụ cười luôn nở trên môi
chị, có lẽ sống cùng anh, chị sẽ vĩnh viễn vui vẻ như thế.”
“Anh rể…”
Doãn Trừng ngẩng đầu lên mỉm cười với Âu Thần.
“… Em rất cảm kích việc anh đã làm cho chị vui vẻ được trở lại, em cũng
rất vui khi anh là anh rể của em.”

***

Lấy những bộ quần áo ấm đã được gấp gọn gàng của Tiểu Trừng bỏ vào va
li, thêm mấy tập tranh trước đây Tiểu Trừng thích nhất nữa, Doãn Hạ Mạt
mỉm cười, Âu Thần hồi này đột nhiên cũng thích xem các tập tranh, thời
gian hàng ngày xem tranh còn nhiều hơn cả Tiểu Trừng. Đem những quyển
sách này về, Âu Thần chắc sẽ rất vui.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.