xanh. Và quả như Tài Khôn nói, khi quả bóng vừa giã từ mặt đất, dường như nỗi buồn của
Thường cũng âm thầm chắp cánh bay theo . Lòng anh tự nhiên thảnh thơi, nhẹ nhõm đến lạ
lùng.
Chương 25
83
Ngày hai mươi tháng mười một là ngày lễ hội ở các trường học. Không khí vui tươi, nhộn
nhịp tràn ngập khắp nơi, ở trong các lớp học, ở ngoài sân nắng, thậm chí ở tận ngoài phố
nơi từng tốp học trò lũ lượt kéo nhau đi với những bó hoa rực rỡ trên tay .
Các thầy cô mắt long lanh, với những bông hoa tươi thắm trên ngực áo vừa được học trò
gắn lên, đi đi lại lại trên các hành lang. Trong phòng giáo viên, những gói quà bọc giấy màu
sặc sỡ chất thành từng chồng.
Thường ngồi trong lớp đang bâng khuâng nhớ đến các thầy cô cũ, chợt giật mình thấy Thủy
Tiên bước lại .
Sự xuất hiện của Thủy Tiên khiến Thường hơi ngỡ ngàng. Từ buổi tối sinh nhật đó đến nay,
Thường luôn tìm cách tránh mặt Thủy Tiên. Nếu tình cờ gặp cô ở ngoài cổng hay ở trước
cửa lớp, Thường chỉ nói chuyện qua quít vài câu rồi vội vàng lảng đi .
Thái độ của Thường khiến Thủy Tiên vô cùng bứt rứt, nhưng cô không tiện hỏi . Cô mơ hồ
cảm thấy Thường đã biết một điều gì đó về cuộc nói chuyện giữa hai anh em cô hôm trước.
Hơn nữa, sự khinh miệt của Đạt đối với món quà Thường đem tới đã quá rõ. Chắc Thường
giận mình lắm! Thủy Tiên nghĩ vậy và điều đó cứ khiến cô lúng túng trước mặt Thường,
lúng túng đến nỗi những ngày gần đây không chỉ Thường mà cả cô cũng tìm cách tránh
những cuộc gặp gỡ tay đôi vốn rất thường xuyên trước đây
.
Chính vì những lẽ đó mà khi Thủy Tiên đột ngột tiến lại, Thường bất giác đâm ra hoang
mang. Anh cứ chúi đầu vào cuốn tập trước mặt giả bộ như không hay biết.