BÔNG CÚC NHỎ - Trang 25

* **
“Tôi yêu một người làm tôi quên chính bản thân mình, tôi cứ tưởng đó là
thế giới mà tôi khát khao…” Bông cúc nhỏ hát khẽ.
“Đã nghe bài hát này bao giờ chưa?” Bông cúc nhỏ hỏi tôi.
“Nghe rồi, bài “Đêm đen” của Tôn Yến Tư, hay lắm!” Tôi chớp mắt cười
trả lời.
“Năm đó, tôi đúng là như thế, đã bỏ nhà ra đi trong tình cảnh ấy…” Bông
cúc nhỏ dụi điếu thuốc, mắt nhìn mông lung ra phía trước.
“Rồi sau đó thì sao?” Tôi gõ bàn phím, hỏi tiếp.
“Rồi sau…” bỗng nhiên cô căng mắt, lạnh lùng, nhớ về khoảng mười lăm
tuổi năm ấy, cô và Lý Hoa Thành chạy trốn, năm cô đi tìm hạnh phúc…

Miễn cưỡng tốt nghiệp cấp hai, tôi đương nhiên không thể vào Trung học.
Lý Hoa Thành cũng không vui, định ép tôi thi lại lần nữa. Mỗi khi anh lôi
việc đó ra, tôi cười gian xảo, tự cởi dần áo quần, anh chỉ còn cách không
bao giờ dám đề cập nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.