BÓNG EM XA HƠN CHÂN TRỜI - Trang 121

Em phải nhìn thấy vẻ mặt của cha lúc bác sĩ nói cơ hội hồi phục là rất thấp.
Cha suy sụp lắm. Mẹ thì hoàn toàn tuyệt vọng. Chị nghĩ trông mẹ cũng
giống như chị đây này.

- Sao cơ?

- Chị nghĩ cha không còn trụ được bao lâu nữa.

Louisa lắc đầu lia lịa:

- Không đời nào. Cha rất mạnh khoẻ.

- Cha ôm lắm và ra ra vào vào bệnh viện cũng lâu rồi. Chị nghĩ cha mệt
mỏi lắm.

- Em không tin.

- Chị biết em rất yêu cha. Tất cả chúng ta đều yêu nên chị nghĩ bây giờ
người gắng gượng là vì chúng ta. Nhưng rồi sẽ đến lúc chúng ta phải để cha
ra đi. Phải để người hiểu là không cần vật lộn với thực tế nữa.

Louisa biết rằng nàng ích kỷ, nhưng nàng không muốn cha thôi gắng sức.

Ông phải có mặt để đưa nàng đi giữa các dãy ghế trong giáo đường tới bàn
thờ đám cưới của nàng và sẽ chơi đùa với con cái nàng. Nàng đơn giản là
không thể tưởng tượng được cuộc sống thiếu cha.

- Sao chị biết cha đã sẵn sàng bỏ cuộc? Cha nói với chị à?

- Cha không nói. Chị biết. Chị nghĩ là em cũng biết. Khi nào em đã chuẩn
bị tâm lý.

Louisa không chắc liệu nàng có chuẩn bị nổi cho tấn bi kịch ấy không.
Chợt có tiếng gõ nhè nhẹ ngoài cửa, cả hai chị em giật bắn mình.

- Vào đi! Anne gọi.

Cửa kẹt mở, Liv thò đầu vào, ngó quanh, rồi dừng lại ở hai chị em và cau
mày:

- Các em đây rồi. Chúng tôi cứ tưởng các em đã về lâu đài. Sao lại ngồi cả
dưới đất thế kia?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.