khao đến chết muốn biết chàng nghĩ gì về mình.
Vì vậy nàng sẽ xem rất nhanh thôi. Chỉ xem bức thư đầu tiên, chỉ thế thôi.
Nàng nhấp thư để mở ra, và đúng như nàng đoán, thư viết về nàng. Nhưng
càng đọc, Louisa càng thấy nó không dính dáng gì đến cuộc gặp đầy xúc
cảm ở vũ hội hết, điểm cốt lõi là những điều chàng viết không phải dành
cho nàng đọc.
Nhấp mở tin tiếp theo, nàng nhận ra còn tệ hại hơn. Một cơn nôn nao cuộn
lên trong ruột trong tim buộc nàng phải đối mặt với sự giác ngộ, rằng từ
xưa tới nay, gia đình nàng đã luôn luôn nhìn nhận đúng về nàng. Cứ như
thể số phận đã sơn một hồng tâm lên lưng nàng và kêu gọi:
Hãy bắn em đây! Em ngốc nghếch và nai tơ lắm!
Rất nhiều người đàn ông đã ngắm hồng tâm nhưng trượt, riêng Garrett,
người đàn ông nàng mà sẵn sàng dành cả phần đời còn lại của mình để bầu
bạn, đã bắn trúng đích. Chàng đã hoàn toàn qua mặt được nàng. Giá nàng
chỉ chú ý đôi chút thôi, giá nàng chịu khó nhìn nhận nghiêm túc hơn, có lẽ
nàng đã nhận ra mũi tên cắm ngập vào lưng mình.