BÓNG HÌNH - Trang 139

Đó chỉ là trò chơi đối với hắn, đúng như ngay từ đầu hắn đã nói rất rõ

ràng.

- Anh nói là anh yêu tôi, - cô kêu lên, đôi mà ướt đẫm nước mắt. – Anh

nói rằng anh chưa từng yêu ai như yêu tôi. Anh đã nói...

Hắn đã nói rằng hắn sẽ bỏ vợ, rằng hắn sẽ cưới cô, rằng họ sẽ sống suốt

đời bên nhau, rằng hõ sẽ có những đứa con. Anh ta nói rằng họ sẽ cùng
nhau trốn đi, rằng họ sẽ cùng sống ở Paris... Victoria khóc nức lên.

- Đúng, tôi biết. Tôi đã nói dối, - hắn vừa nói vừa ấn cô vào xe taxi. –

Điều đó đâu còn quan trọng nữa. Hắn nhìn cô. Lần đầu tiên hắn cảm nhận 1
chút thương hại. Chỉ 1 chút thôi. Cô ta chỉ là 1 đứa trẻ. Cô ta sẽ bình tâm lại
thôi. Trò cờ bạc bịp ấy mà, nhưng thây kệ, đã kết thúc rồi.

- Về nhà em đi và quên tôi đi. Sẽ tới 1 ngày, em lấy 1 người nào đó tử tế.

Tôi đánh cược rằng em sẽ không bao giờ quên những ngày ta quấn quýt bên
nhau đâu.

Toby mỉm cười với cô, nanh ác, và cô muốn cào vào mặt hắn lần nữa.

Nhưng để làm gì? Điều đó còn ý nghĩa nào nữa. Hết rồi. Không bao giờ hắn
biết được những cảm xúc cô đã dâng hiến cho hắn. Hắn quá hời hợt, quá vô
vị đến nỗi không có khả năng hiểu thế nào là tình yêu. Trái tin Victoria thắt
lại khi cô nhận thức được điều đó, và cũng từ giây phút đó, dù rất chậm thôi
nhưng cô chắc chắn rằng cô bắt đầu căm ghét hắn.

- Tôi biết, - hắn lầm bầm, mắt nhìn cô dường như để ghi nhớ gương mặt

cô.

Ngay cả khi đang khóc, cô ta vẫn thật xinh đẹp. Tiếc là cô ta không già

dặn thêm 1 chút, hắn nghĩ, vẫn muốn nấn ná thêm. Nhưng thôi! Chơi thế đủ
rồi. Đây đúng là thời điểm nói lời tạm biệt.

- Tôi độc ác, - hắn tiếp. – Nó vậy đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.