BÓNG HÌNH - Trang 14

1 cậu nhà bếp bưng khay lên, cô chỉ chỗ cho anh ta đặt. Cần phải có thêm

1 chiếc cốc nữa, con gái à. – Người cha nói và đốt tiếp 1 điếu thuốc. ông
cám ơn cậu bếp, an chàng mà ông chưa bao giờ nhớ nổi tên.

Olivia thì khác, cô nhớ tên tất cã người làm trong nhà. Cô biết mọi

chuyện về họ: gia cảnh, cha mẹ, anh chị em, con cái... những ưu điểm,
khuyết điểm của họ đều không qua nổi mắt cô, kể cả những lỗi lầm mà họ
có thể mắc phải, cô thực sự là nữ chủ nhân của trang viên, và hẳn còn quyền
uy hơn cả mẹ nếu bà còn sống. Olivia tin chắc so với em, cô giống mẹ
nhiều hơn.

- Chú John đi cùng với ai hả ba? – cô gái ngạc nhiên hỏi.

Thông thường luật sư của cha chỉ tới 1 mình, trừ trường hợp có vấn đề gì

xảy ra với nhà máy thép. Nhưng nếu vậy hẳn Olivia đã biết. Edward luôn
thông tin cho con gái những chuyện làm ăn của ông. Tài sản của ông rồi sẽ
đến ngày sẽ thuộc về chúng. Dĩ nhiên chúng có thể sẽ bán nhà máy thép. Ít
ra là nếu chúng không lấy được người chồng có khả năng điều hành nó.

Ông hít một hơi dài rồi phả ra 1 làn khói xì gà đậm đặc.

- Ừ, chú John hôm nay sẽ không tới 1 mình, than ôi... ba đã thấy quá đủ

trên đời! ba đã sống lâu hơn 2 người vợ, 1 người con trai và cả người bác sĩ
riêng cũng đã rời bỏ chúng ta vừa năm trước; hơn cả phần lớn người bạn
già của cha nữa. và bây giờ John Watson lại thông báo với cha rằng ông ấy
sắp về hưu. Ông muốn giới thiệu cho ba 1 luật sư mới vừa gia nhập công ty
ông ấy, John Watson khen ngợi anh ta lắm.

Chú John tuổi đâu đã quá cao, - Olivia đáp lại lời cha với vẻ ngạc nhiên,

cái tin này không ngờ lại khiến ba cô tỏ ra bi đát đến thế. – và ba cũng
không. Ba hãy thôi nói như 1 ông già lụ khụ thế đi.

Nhưng quả thật từ lúc những vấn đề về sức khỏe buộc ông phải về nghỉ

ngơi ở nông thôn thế này, Edward đã cảm thấy mình già thật rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.