BÓNG HÌNH - Trang 191

- Cháu yêu mẹ lắm, - cậu thì thào, nắm chặt tay Olivia. – Mẹ cháu đẹp

lắm... và mẹ hay cười... hơi giống cô đấy...

Ngay lúc đó cô cúi xuống ôm ghì cậu bé trong vòng tay, hôn lên má cậu.

Nó là đứa trẻ mà cô sẽ không bao giờ có được, là 1 tặng vật của trời đất,
đứa trẻ sẽ thay thế phần nào em gái cô.

- Cô yêu cháu, Geoffrey, - cô dịu dàng nói và vuốt mái tóc cậu.

Cậu bé mỉm cười hạnh phúc.

- Mẹ cháu cũng gọi cháu như thế..., nhưng cô cũng có thể làm như vậy.

Cháu tin là mẹ cháu sẽ đồng ý.

- Cảm ơn cháu.

Cô kể chuyện cho Geoffrey. Chuyện 1 lần Victoria và cô được mời dự

tiệc trà tổ chức ở trường. Các cô đã giả vờ người này là người kia và tất cả,
thầy giáo, học sinh, đều bị cuốn vào trò chơi... Cuộc vui kết thúc bằng sự
lẫn lộn hoàn toàn khi người ta đã phát hiện ra rằng mỗi người đều không
hay biết gì về những điều đáng ra họ cần biết. Geoffrey cười thích thú.
Olivia ở bên cậu bé hơn 1h đồng hồ, cho đến khi cậu đã mơ màng ngủ, bàn
tay nhỏ bé níu chặt vào cô, con khỉ bông để trên gối. Cô hôn cậu lần nữa,
trước khi nhón chân rời khỏi phòng. Cô cảm thấy có mối đồng cảm đặc biệt
với người mẹ của cậu bé này. Dường như họ đã biết nhau.

Victoria đang nghỉ ngơi thoải mái trong phòng. Cô hút thuốc mà chả

thèm mở hé cửa sổ lấy 1 chút.

- Chị chỉ muốn em nhanh đi đi! – Olivia làm ra vẻ ghét bỏ.

Cô đảo mắt lên trần nhà, vờ như sắp ngất vì ngạt thở khiến Victoria bật

cười khanh khách. Tiếng cười mà cô sắp không được nghe thấy nữa.Các cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.