BÓNG HÌNH - Trang 233

Họ cười qua làn nước mắt. Họ đang sống trong thời khắc tồi tệ nhất của

cuộc đời mình. Sau đó, 2 chị em cùng xuống cầu thang, mắt đỏ hoe, mũi
cũng đỏ hoe.

- Các con vừa đi đâu đấy? – cha các cô hỏi, ông đang tranh luận với

Charles.

Các cô trả lời qua quýt. Đã đến thời điểm Victoria tung bó hoa vào nhóm

những người trẻ tuổi độc thân, họ đang nóng lòng chờ đợi. Từ trên thềm
cao, cô chủ ý gởi bó hoa đến người chị gái song sinh của mình, Olivia bắt
được ngay nó trên không trung mà gần như chẳng cần cố gắng. những tiếng
la ó vang lên tứ phía: "Như thế không công bằng! Cô ấy chơi ăn gian",
nhưng tận đáy lòng không ai trách cứ cô cả. Trong chốc lát, Victoria và
Charles đã ở bên xe ô tô. Olivia đứng cạnh cha, ánh mắt cô bắt gặp cái nhìn
của em gái. Ngực cô nghẹn lại... Victoria chạy về phía chị, và 1 lần nữa họ
lại ôm chặt nhau, yên lặng, trong ánh nhìn như hối hận của người cha.
Charles thấy mình rơm rớm nước mắt.

- Chị yêu em... hãy tự chăm sóc cho mình nhé..., Olivia khóc nức nở, cô

không cần kìm giữ, những người khách mời đứng quanh đều lặng đi khi
chứng kiến cảnh xúc động này.

Victoria không thể nói được gì. Cô cứ ôm chặt chị, rồi cô chậm chạp tách

ra, quay sang ôm ba và chạy nhào vào xe. Charles xiết chặt cậu con trai
trong vòng tay mình, bắt tay ông bố vợ, ôm hôn Olivia.

- Hãy chăm sóc cô ấy, - giọng cô run rẩy.

Anh nhìn thẳng vào cô không giấu giếm những tình cảm anh đã chôn sâu

tận đáy lòng.

- Hãy tin ở tôi, Chúa ban phước lành cho cô, Olivia... và nữa, cô hãy

chăm nom cho con trai tôi, nếu chúng tôi có chuyện gì...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.