BÓNG HÌNH - Trang 357

cầu tàu B, cầm lấy chiếc áo phao và tiền. Cô vấp phải 1 dòng người đang đổ
về các phía... Dù vậy cô gái vẫn mở được 1 con đường đi. Sauk hi đã ở
trong hành lang, cô cảm thấy sàn dưới chân mình ngày càng chao đảo dữ
dội, đến mức cô phải bám vào vách để tiến lên.

- Chúng ta bị trúng đạn rồi! – 1 ai đó hét lên. – 1 quả thủy lôi!

Hồi còi báo động đinh tai bỗng làm lu mờ tất cả những âm thanh hỗn

độn, nhưng người ta vẫn nghe thấy dàn nhạc đang chơi, và câu chuyện
trong ký ức về Susan trên con tàu Yitanic bỗng hiện lên trong trí Victoria.

- Không! Không phải lúc này! – cô hét lên thành tiếng.

Cô dấn lên phía trước, va phải các vách ngăn, cố chống cự để giữ thăng

bằng. Con tàu ngả dần sang bên. Cô đến được cabin vừa kịp thời gian vồ
lấy chiếc áo cứu hộ, ví tiền và hộ chiếu. Không cần mang theo hành lý.
Victoria không mang theo trang sức gì và cũng chẳng có đồ vật quý giá nào
khác. Cô tròng ngay chiếc áo vào mình và lao ra ngoài cabin, cô nghe thấy
quanh mình những tiếng la hét kinh hoàng và tuyệt vọng. Trên cầu thang cô
đụng Alfred Vanderbilt, anh ta đang cầm trong tay chiếc hòm nhỏ đựng đầy
đá quý.

- Ổn chứ? – anh ta hỏi, hoàn toàn bình tĩnh.

Cô không chắc anh ta có nhận ra cô không. Theo thói quen anh ta trên

môi anh ta luôn nở 1 nụ cười lịch lãm. Anh ta có vẻ chịu ảnh hưởng bởi bầu
không khí bi thảm xung quanh. Người đầy tớ vẫn đi theo anh ta.

- Vâng, tôi chắc vậy. Cái gì xảy ra vậy?

Cô không có thời gian để làm anh ta kinh sợ. Nhưng đúng vào lúc cuộc

trao đổi xã giao này bắt đầu, dù không nghe thấy tiếng nhưng người ta vẫn
cảm nhận được 1 vụ nổ vừa xảy ra từ lòng tàu, dư âm của nó vang lên bằng
những rung động dữ dội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.