BÓNG HÌNH - Trang 371

bế lấy Geoffrey và 2 cha con trở về nhà... mất hàng tuần, hàng tháng, thằng
bé mới nói lại được... Đó là những thử thách mà người ta không thể nào
quên.

Và Victoria cũng sẽ không bao giờ quên, Olivia nghĩ. Trong bóng đêm,

cô chìa tay về phía anh, nhẹ nhàng chạm vào vai Charles.

- Em rất tiếc, cho cả 2 người, Charles. Mọi người không đáng phải chịu

như vậy. Cuộc sống thật bất công.

Họ nhìn nhau trong ánh trăng mờ, và anh thấy 1 điều gì đó trong đôi mắt

cô, đôi mắt trước kia làm anh kinh sợ, và giờ đây khiến anh an lòng.

- Không có chuyện gì xảy ra mà không có nguyên nhân của nó... Em sẽ

không có ở đây nếu không có vụ đắm tàu ấy. – Anh dịu dàng nói.

- Và anh sẽ hạnh phúc rất nhiều, - cô trả lời với nụ cười buồn bã.

Cô nghĩ tới em gái mình, người đã bỏ họ mà ra đi vì cái mà cô ấy gọi là

cuộc phiêu lưu lớn. Người thích được nguy nan hơn là sự yên bình của 1
mái ấm. "Chuyến đi sôi động" mà Victoria đã nói trong bức điện chính là
biểu tượng cho quan niệm về sự tồn tại của cô ấy.

- Đừng nói vậy, Susan đã được lên thiên dàng, xa rời khỏi chúng ta vì 1

nguyên nhân mà chúng ta không thể biết được. Nếu không phải vậy thì
những gì mà chúng ta đang sống đây phỏng còn ý nghĩ gì nữa.

- Em thật may mắn vì được biết anh, Charles.

Đó là 1 câu nói rất kỳ cục từ miệng 1 người vợ, nhưng Olivia không nhận

thấy điều đó. Cô quá ngây thơ. Anh nhìn cô và sự trong trẻo anh thấy trong
đôi mắt cô khiến anh ngạc nhiên.

- Em rất đáng mến...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.