BÓNG HÌNH - Trang 459

Anh vội vã bước ra cửa. Hôm nay, anh có nghìn thứ việc phải làm. Anh

sốt ruột mong chóng về nhà. Hơn tất cả, anh chỉ muốn ở bên cạnh vợ mình,
nhất là khi ngày sinh nở đang đến gần. Anh cố gắng hết sức để che giấu nỗi
âu lo, nhưng Olivia cũng đã đoán ra. Riêng cô cảm thấy rất thanh thản. Một
niềm tin rất lạ rằng chuyện sinh nở sẽ diễn ra suôn sẻ đã bám chắc trong cô
ngay từ đầu.

Charles vừa đi khỏi, Bertie xuống nhà và bắt đầu rửa chén bát. Olivia lên

phòng trẻ, cô xắn tay áo quét tước xếp dọn. Bertie giấu một nụ cười khi
thấy cô đang bị cuốn hút vào những trọng trách. Gần cả buổi chiều bà mẹ
tương lai trong phòng trẻ, rồi cô xuống vườn, rồi lại trở vào nhà. Những cửa
kính của phòng khách bẩn quá – cô tuyên bố. Cô lại xăm xắn lau chùi đánh
bóng, phót lờ lời ngăn cản phản đối của Bertie. Lát sau, khi Charles về nhà,
cô đang cọ rửa bếp trước khi chuẩn bị bữa tối.

- Tôi không biết cô ấy làm sao, - Bertie phàn nàn – cô ấy cứ sùng sục

suốt ngày.

Bác đầu bếp mỉm cười vẻ hiểu biết.

- Cô ấy sắp sửa rồi – bác cao giọng.

Bertie gật gật. Olivia đang ngồi trên chiếc ghế dựa mạng lại đôi bít tất.

Cô thấy mình đang rất sung sức. Cả đời mình chưa bao giờ cô thấy khỏe
khoắn như thế. Cô ăn tối cùng Charles và Geoffrey. Khi thằng bé đã lên gác
đi ngủ, cô và anh chơi bài. Charles thắng.

- Anh ăn gian – cô vờ đổ tội cho anh và cười giòn tan.

Cô đứng đậy đi vào bếp định uống một cốc sữa. Đang rót sữa, bỗng cô

cảm thấy một dòng nước chảy dọc theo chân. Hoảng hốt, cô nhìn thứ chất
lỏng loáng nhớt dưới chân mình, cô đặt chai sữa, ú ớ kêu. Cô muốn bám lấy
cây chổi lau nhà, nhưng mọi sức lực đã biến đâu mất. Charles chạy tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.