BÓNG HÌNH - Trang 461

- Đừng bỏ em! – Cô la khi Charles vừa xuất hiện trở lại.

Bertie đến bên tương trợ. Họ cùng đỡ cô nằm trên giường. Bà quản gia

đặt những khăn tắm cũ xung quanh cô. Bà cũng có một vài kinh nghiệm lúc
ở cữ. Charles thì không. Susan sinh Geoffrey cách đây gần 12 năm, giữa
các bạn bè và người thân. Charles đi ra ngoài cùng ông bố vợ. Hai người
đàn ông đã đi một vòng các quán bar. Lúc trở về cả hai đều say khướt, còn
đứa bé đã ra đời. Thế nhưng, Olivia không có vẻ muốn nghe theo cách đó.
Cô không có ý định để anh ra khỏi nhà lúc này. Cứ mỗi cơn đau thắt, cô lại
túm chặt cánh tay anh, gắng kiềm chế để không la lên, sợ Geoffrey nghe
thấy.

- Khủng khiếp quá, - cô rên rỉ cùng bác sĩ, ông vừa tới nơi.

Bertie và ông mỉm cười với nhau. Charles thì đang thật sự lo lắng.

- Như thế này có lâu không? – Anh ngây thơ hỏi.

Anh tưởng tượng rằng Geoffrey được sinh ra trong một hay hai tiếng

đồng hồ. Nhưng lúc ấy anh quá say để có thể nhớ chính xác đến bay giờ.

- Có lẽ sẽ cả đêm, - bác sĩ thản nhiên trả lời.

Olivia ứa nước mắt.

- Ôi, không... Tôi không chịu được đến lúc đó đâu... Tôi muốn về Croton.

Cô nghĩ đến em gái mình. Victoria hiện lên trước mắt cô, dường như

đang cùng chịu đựng những đau đớn như cô... Đó là cơn ác mộng tồi tệ nhất
của cô từ trước tới nay, trừ chuyện tàu Lusitania bị phóng ngư lôi. Cơn đau
làm thần trí cô rối loạn, những tiếng la hét bật ra và cô không còn cách nào
kiểm soát nổi. Cô nhận ra Bertie đang bắt Charles ra khỏi phòng. Cô cầu
xin bà đưa anh vào, nhưng bà lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.