BÓNG HÌNH - Trang 67

lớn hơn hai tuổi so với hồi đầu tiên và tỏ ra biết thích nghi với những thành
công của mình.

- Thế này còn hơn – Victoria thở phào, nhớ lại cái lúc ở rạp hát.

Cô đã toát mồ hôi lúc ngồi trong phòng hòa nhạc, cảm thấy rõ mọi cái

nhìn xung quanh đều đang chĩa vào mình.

- Đúng rồi, còn hơn là bị bắt giam – Olivia mỉm cười thì thào, vừa rót

thêm café cho cha.

Lát sau, ba cha con đi nhà thờ Saint – Thomas, ở đây họ được đón tiếp rất

nồng hậu. Rồi Donavan đưa họ trở lại nhà, và một chủ nhật êm đềm trôi
qua. Sáng hôm sau mỗi người có một việc. Olivia có nghìn thứ phải lo,
những nhiệm vụ phải giao cho người làm trong nhà, những đơn đặt hàng
phải gửi đi cho cuộc tiếp đãi... Edward sẽ đến chỗ các luật sư, ông tới New
York là để tham khảo ý kiến của họ. Đến cuối buổi chiều, ông trở về, đi
cùng John Waston và Charles Dawson. Nhìn thấy họ, Olivia đã thoáng lo
lắng. Cô lo sợ rằng Charles lại nói hớ điều gì hoặc sẽ buông đùa về chuyến
đi tới khu năm. May mắn sao, không hề có chuyện đó. Anh chỉ khẽ cúi chào
lịch sự khi đến và nói tạm biệt lúc ra về, không tỏ một dấu hiệu nào thân
mật hơn. Lòng nhẹ nhõm, Olivia nhìn theo người luật sư đã đi xa. Lát sau,
cô kể lại chuyện cho Victoria, nhưng cô em nhún vai bảo rằng: cô chẳng hề
bận tâm đến việc cái anh chàng Charles có giữ bí mật hay không chuyện cô
bị bắt bớ.

- Xem em kìa, Victoria! – Olivia kêu lên – ba sẽ giận không kể đâu cho

hết và có lẽ em phải lên tàu mà về Croton.

Cô em cười toét miệng. - Hẳn nhiên là chị đúng rồi!

Ở New York cô đang có bao nhiêu thú vui, thật chẳng nên mạo hiểm để

rồi phải trở về vùng nông thôn buồn tẻ mà cô căm ghét. Cô muốn dự cuộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.