BÔNG HOA ĐỎ - Trang 110

Những người hoạ sĩ


I

DEDOV

Hôm nay tôi cảm thấy như cả một núi đá đã tụt khỏi đôi vai. Hạnh phúc thật
là bất ngờ! Thôi cút xéo những cái áo cầu vai, cút xéo những dụng cụ và
những bản dự toán!

Nhưng thật chẳng đáng hổ thẹn sao khi lại mừng vui như thế trước cái chết
của bà cô tội nghiệp đã cho phép tôi được bỏ việc? Thực ra là bà ấy lúc hấp
hối đã yêu cầu tôi toàn tâm toàn ý vào công việc yêu thích của mình, và bây
giờ tôi vui mừng, nhưng đồng thời cũng là đang thực hiện ý nguyện cháy
bỏng của cô tôi. Đó là hôm qua... Sếp của tôi mang bộ điệu kinh ngạc làm
sao khi được biết tôi bỏ việc! Khi tôi giải thích mục đích khiến tôi làm như
vậy, ông ấy chỉ biết há hốc mồm.

- Vì tình yêu nghệ thuật ư?.. Hừm,... Nộp đơn đi.

Rồi chẳng nói thêm tiếng nào, ông quay người bỏ đi. Nhưng tôi chẳng còn
cần thêm gì nữa. Tôi tự do rồi, tôi là nghệ sĩ! Chẳng phải là tột đỉnh hạnh
phúc sao?

Tôi muốn đi đâu xa hẳn khỏi mọi người và khỏi Petersburg. Tôi bèn thuê
một chiếc xuồng và chạy ra biển. Mặt nước, bầu trời, thành phố lấp lánh
ánh nắng mặt trời ở phía xa, những khu rừng xanh viền quanh bờ vịnh,
những đỉnh cột tàu trên bến tàu Kronshtadtsky, hàng chục chiếc tàu hơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.