BÔNG HOA ĐỎ - Trang 144

đứng chịu trận trong gió lạnh, cảm nhận những cơn cuồng phong và những
hạt tuyết sắc buốt, nhìn lên bầu trời nhem nhuốc, nhìn ra thiên nhiên thảm
hại, ra cái sân sau của vườn thực vật, ra cái thành phố lớn buồn tẻ hiện ra
trong sương mù, và chờ đợi, trong khi những con người ở dưới kia, trong
nhà kính, còn chưa quyết được là nên làm gì với nó.

Ông giám đốc ra lệnh chặt cái cây.

- Có thể cho dựng một cái mái riêng lên trên nó, - ông ta nói - nhưng liệu
được bao lâu? Nó sẽ lại lớn lên và làm gãy đổ hết. Hơn nữa như thế sẽ rất
tốn kém. Thôi cưa nó đi!

Người ta lấy dây chão buộc cây cọ, để khi nó ngã xuống không làm đổ
tường nhà kính, rồi cưa nó ở phía dưới, ngay sát gốc. Cây cỏ nhỏ bám vào
thân cây vì không muốn chia lìa bạn mình cũng không thoát khỏi lưỡi cưa.
Khi người ta lôi cây cọ ra khỏi nhà kính, chỗ gốc cây bị cưa vương vãi
những mảnh vụn và lá cây bị vò nhàu, xé nát.

- Nhổ cái thứ đồ bỏ này vứt đi - ông giám đốc nói - Nó cũng đã vàng rồi và
lưỡi cưa làm nó hỏng hẳn rồi. Đem một cây mới nào đó trồng vào chỗ này.

Một người thợ làm vườn khéo léo dùng thuổng xắn một phát xúc lên cả ôm
cỏ. Anh ta ném nó vào trong giỏ, mang vứt ra sân sau, ngay trên thân cây cọ
chết đang nằm trong bùn đất và đã bị tuyết phủ lên một nửa.

1880

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.