BÔNG HOA ĐỎ - Trang 64

lại có cuộc gặp gỡ này! Cậu biết không, Nikolai Konstantinych, nhìn thấy
cậu là bao thứ rộn lên trong đầu, bao nhiêu là ký ức sống dậy...

- Về cái gì cơ?

- Còn về cái gì nữa? Về thời sinh viên, về thời mà chúng mình đã sống tốt
làm sao, không phải về vật chất, mà là về đạo đức. Cậu có nhớ...

- Nhớ gì cơ? Nhớ tớ với cậu nhai xúc xích của chó ấy ư? Sẽ chán lắm người
anh em ạ... Cậu có hút xì gà không? Xì gà hiệuRegalia Imperialia, hay tên
là gì chẳng biết, tớ chỉ biết là nửa rúp một điếu đấy.

Vasily Petrovich nhón từ hộp xì gà vật quý báu đó, rút chiếc dao nhỏ cắt
đầu điếu thuốc, rít một hơi và nói:

- Nikolai Kostantinych ạ, tớ thật như đang trong mơ. Mới có chừng ấy năm,
mà bây giờ cậu có được vị trí thế này.

- Vị trí gì đâu! Cái vị trí đó, người anh em ạ, có thể nhổ vào và bỏ đi.

- Sao thế được? Thế cậu nhận được bao nhiêu?

- Nhận cái gì? Lương ấy à?

- Ừ, thu nhập của cậu ấy.

- Tớ lĩnh lương kỹ sư, Kudryashov thư ký dân sự hạng hai, một ngàn sáu
trăm rúp một năm.

Vasily Petrovich đuỗn mặt.

- Sao thế được? Thế ở đâu ra mọi thứ này?

- Ôi người anh em ơi, cậu thật đơn giản quá! Từ đâu ra ư? Từ nước và đất,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.