BÔNG HỒNG VÀNG VÀ BÌNH MINH MƯA - Trang 219

Bức tượng đặt trong một vùng hoang vắng, từ đó trông rõ mỏm đá, nơi

yên nghỉ cuối cùng của thủy thủ Julias trong cuốn "Những Người Lao Động
Của Biển Cả".

Chung quanh, trong tầm mắt, chỉ toàn là đại dương không lúc nào yên

lặng đang rú rít. Những đợt sóng lớn liếm láp chân những mỏm đá, cất bổng
lên, lắc lư những bụi hải thảo và ầm ầm nặng nhọc xông vào những hốc
ngầm.

Trong những ngày sương mù người ta có thể nghe rõ tiếng còi gào thét

buồn thảm của những hải đăng xa. Đêm đêm những ánh lửa hải đăng nằm
dọc chân trời, ngay sát mặt đại dương. Chúng thường bị nhận chìm trong
nước. Chỉ căn cứ vào dấu hiệu ấy ta mới biết được những đợt sóng che lấp
ánh hải đăng, đẩy đại dương lên bờ đảo Jersey, lớn đến thế nào.

Mỗi khi đến ngày kỷ niệm Victor Hugo tạ thế, dân đảo Jersey đặt dưới

chân tượng Hugo mấy nhành vạn niên thanh. Một thiếu nữ đẹp nhất đảo
được cử đi đặt những nhành vạn niên thanh dưới chân Hugo.

Vạn niên thanh có những lá bầu dục chắc nịch màu ô-liu. Ở đây, người

ta tin rằng vạn niên thanh mang lại hạnh phúc cho người sống và kỷ niệm
sâu xa cho kẻ chết.

Điều họ tin là sự thật. Sau khi chết, tinh thần nổi loạn của Hugo lang

thang khắp nước Pháp.

Đó là một con người nồng nhiệt, điên dại và sôi nổi. Ông phóng đại tất

cả những gì ông nhìn thấy và những gì ông viết ra. Thị giác của ông vốn
thế. Đối với ông cuộc đời được tạo thành bởi những đam mê lớn lao, được
thể hiện một cách hào hùng và trang trọng.

Đó là nhạc trưởng vĩ đại của một dàn nhạc lớn gồm toàn kèn và sáo.

Tiếng kèn hân hoan, tiếng trống ầm ầm, tiếng sáo lanh lảnh và buồn bã,
tiếng sáo lớn khàn khàn. Đó là thế giới âm nhạc của ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.