thuật. Cậu bé Paustovsky lớn lên trong tiếng đàn dương cầm, những giọng
ca, những cuộc cãi vã nghệ thuật và những rạp hát.
Cậu bé bắt đầu cuộc đời học trò ở trường trung học số 1 thành phố Kiev.
Khi cậu học tới lớp 6 thì gia đình khánh kiệt, cậu phải tự nuôi thân bằng
một nghề bất đắc dĩ không xứng với tuổi học trò là nghề "gia sư".
Đó là tóm tắt mấy dòng về con người về sau này trở thành nhà văn. Tôi
chép lại tiểu sử ông ở đây theo thói thường phải viết tiểu sử nhà văn mà
mình giới thiệu, chứ tôi biết tiểu sử chẳng giải thích được bao nhiêu vì sao
Paustovsky chọn nghề văn chứ không phải nghề nào khác.
Truyện ngắn đầu tiên của Paustovsky được in khi Paustovsky còn là học
sinh năm chót của trường trung học. Nó xuất hiện trong tạp chí "Những
Ngọn Lửa", là tạp chí văn học duy nhất của Kiev hồi bấy giờ, vào khoảng
năm 1911.
Sau khi tốt nghiệp trung học, Paustovsky thi vào đại học tổng hợp Kiev.
Hai năm sau, Paustovsky chuyển qua một trường đại học khác ở Moskva và
ở hẳn thành phố này từ đấy.
Chiến tranh thế giới lần thứ nhất bùng nổ. Paustovsky làm nghề bán vé
xe điện, rồi lái xe điện, rồi y tá trong các đoàn tàu quân y con thoi chạy đi
chạy lại giữa hậu phương và tiền tuyến. Mùa thu năm 1915 ông bỏ công
việc dân sự để đi theo một đơn vị quân y dã chiến và làm một chuyến đi dài
suốt từ thành phố Lublin (Ba Lan) đến tỉnh lỵ Nesvizh ở Belorussya. Trên
đường, tình cờ nhặt được một mẩu báo, ông mới biết hai anh ông đã tử trận
trong cùng một ngày trên hai mặt trận khác nhau. Paustovsky vội vã trở về
với mẹ. Bà cụ lúc đó đang ở Moskva.
Nhưng Paustovsky không thể ngồi lâu một chỗ. Bệnh xê dịch giày vò
ông và ông lại lên đường, tiếp tục cuộc sống nay đây mai đó. Ông đi
Ekaterinoslav để làm việc trong nhà máy luyện kim của công ty Briansky.