BÔNG HỒNG VÀNG VÀ BÌNH MINH MƯA - Trang 8

của Sibir. Ngoài ra, ông còn đến Tiệp Khắc, đi tàu biển vòng quanh châu
Âu, qua các thành phố Istanbul, Athena, Napoli, Roma, Paris, Rotterdam,
Stockholm...

Trong đại chiến thế giới lần thứ hai, ông làm phóng viên chiến tranh của

Mặt trận Nam và ở đó ông cũng đi rất nhiều.

Đời ông, từ lúc còn nhỏ cho đến năm 1921, được ghi lại khá đầy đủ

trong các cuốn truyện mang tính hồi ký "Những Năm Xa Xôi", "Tuổi Trẻ
Không Yên", "Sự Bắt Đầu Của Thế Kỷ Ta Chưa Biết".

Paustovsky nói rằng nhà văn cần phải biết tạo ra tiểu sử cho mình. Tức

là, ông muốn nói, nhà văn cần phải chủ động ném mình vào trong những
xoáy lốc của cuộc đời, để được sống nhiều, sống thật trong nó, tự mình tạo
ra nguồn nguyên liệu dồi dào cho công việc viết văn sau này. Ông nhìn
những nhà văn cạo giấy, những viên chức văn chương bằng cái nhìn khinh
bỉ.

Ông không chỉ viết nhiều, mà còn viết hay. Hiếm có nhà văn nào ở nước

Nga được in toàn tập trong khi còn sống[2].

Paustovsky là nhà văn không biết hài lòng về mình. Ông luôn nói rằng

những gì ông đã viết chỉ là bước đầu, chứ toàn bộ công việc thực sự thì bao
giờ cũng vậy, còn ở phía trước.

°°°

Văn của Paustovsky, cũng như sự tiếp nhận cuộc đời ở trong ông, những

suy ngẫm của ông, mang một sắc thái đặc biệt.

Lần đầu đọc Paustovsky, trong cái đêm bão tuyết không ngừng gào thét,

tung băng bụi ra khắp nơi và trùm lên tất cả, khi ngọn đèn đêm tỏa ánh sáng
nhè nhẹ mơ hồ lên những trang giấy, trong cái thời gian mung lung làm cho
con người dễ đi vào mình hơn cả, tôi cảm thấy cuộc sống vụt ngưng lại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.