BÔNG HUỆ ĐỎ - Trang 161

Vừa dịu dàng, vừa rầu rĩ, anh nói anh yêu nàng. Những giây phút đầu tiên

của tình yêu này là những giây phút bình dị, êm đềm. Anh chỉ muốn được gặp
nàng luôn. Nhưng chẳng bao lâu, nàng khiến anh rạo rực, trằn trọc không sao
tự chủ được. Nỗi đau bùng lên đột ngột và dữ dội vào một hôm trên hàng hiên
quán cà phê ở Phidơn. Và giờ đây, anh không còn đủ can đảm để đau khổ trong
im lặng. Anh phải thổ lộ. Anh không tới đây với một ý định có sẵn. Anh nói
lên nỗi lòng say mê của mình là vì buộc phải nói và bất đắc dĩ phải nói, không
sao dừng được, với chính nàng về bản thân nàng, bởi đối với anh, nàng là
người duy nhất tồn tại trên đời này. Cuộc sống của anh không còn thuộc về anh
nữa mà là thuộc về nàng. Vậy nàng phải biết là anh yêu nàng, và không phải
yêu với tình cảm âu yếm yếu ớt, mơ hồ, mà với một sự cuồng nhiệt khắc
nghiệt, dữ dội. Than ôi! Anh có trí tưởng tượng chính xác và cụ thể. Luôn luôn
anh biết, anh thấy điều anh mong muốn, và đấy là một sự dằn vặt.

Vả chăng, anh cảm thấy bên nhau họ sẽ có được những niềm vui làm cho

cuộc đời đáng sống. Đời họ sẽ là một công trình mỹ thuật diễm lệ và kín đáo.
Họ sẽ cùng nhau suy nghĩ và cảm nhận. Và đời họ sẽ là một thế giới những
cảm xúc và ý tưởng diệu kỳ.

- Chúng ta sẽ làm cho cuộc sống thành một vườn hoa

Nàng làm như thể không hiểu ước mơ thơ ngây ấy.

- Ông biết rõ là tôi nhạy cảm với sức cuốn hút của trí tuệ ông. Tôi cảm thấy

cần được gặp ông, nghe ông nói và tôi đã để ông nhận ra quá rõ điều đó. Mong
ông tin vào tình bạn của tôi và đừng tự giày vò mình.

Nàng chìa tay. Anh từ chối và đột ngột đáp:

- Tôi không muốn tình bạn của bà. Tôi không muốn. Hoặc bà phải thuộc về

tôi hoàn toàn, hoặc tôi không bao giờ gặp bà nữa. Bà biết rõ điều đó. Vì sao bà
chìa tay cho tôi với những lời chế giễu? Dù bà muốn hay không, bà đã gieo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.