BÔNG HUỆ ĐỎ - Trang 162

vào lòng tôi một tình cảm đau đớn, một ham muốn tuyệt vọng. Bà là nguyên
nhân nỗi niềm đau khổ và sự dằn vặt của tôi. Và bà bảo tôi làm một người bạn
vui vẻ. Chính bây giờ bà là một kẻ làm điệu làm bộ và độc ác. Nếu bà không
thể yêu tôi thì bà hãy để tôi đi, tôi sẽ đi không biết đến chốn nào để lãng quên
bà, để thù ghét bà. Vì tôi cảm thấy vô cùng căm giận bà. Ô! Tôi yêu, tôi yêu
bà!

Nàng tin lời anh, sợ anh bỏ đi và khiếp hãi trước nỗi buồn tủi phải sống

không có anh. Nàng nói:

- Em đã tìm thấy anh trên đường đời. Em không muốn mất anh. Em không

muốn.

Anh thì thầm, vừa rụt rè vừa dữ dội; lời nói nghẹn lại trong cổ họng. Từ

những đỉnh núi xa xa, hoàng hôn ngả bóng và những tỉa nắng mặt trời cuối
cùng nhạt dần ở đàng đông đông trên đồi Xan Miniatô. Nàng nói tiếp:

- Nếu anh biết đời em, nếu anh biết nó buồn tẻ biết bao trước khi gặp anh,

thì anh hiểu anh là người như thế nào đối với em, và anh sẽ không nghĩ tới
chuyện ruồng bỏ em.

Nhưng giọng nói điềm tĩnh của nàng, bước chân đều đặn của nàng trên hè

phố làm anh tức tưởi. Anh giận dữ nói với nàng niềm đau khổ của mình, lòng
ham muốn cháy bỏng của mình đối với nàng; anh không sao thoát khỏi nỗi ám
ảnh giày vò: bất cứ ở đâu, vào lúc nào, ban đêm hay ban ngày, anh cũng thấy
nàng, gọi nàng, dang rộng hai tay đón nàng. Bây giờ thì anh hiểu cái đó rồi, cái
căn bệnh tuyệt vời đó

- Ý nghĩ tươi sáng, lòng dũng cảm thanh cao, niềm kiêu hãnh tinh tế của em,

anh hít thở những đó như hít thở hương vị thịt da em. Khi em cất tiếng anh
cảm thấy như tâm hồn em phảng phất trên môi, và anh đau khổ biết bao vì
không được áp môi mình lên cặp môi ấy. Đối với anh, tâm hồn em cũng chính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.