BÔNG HUỆ ĐỎ - Trang 191

em khiến anh bàng hoàng. Chắc lúc đó xảy ra điều gì. Em hãy nói hết cho anh
biết.

- Lúc đó, tôi nghĩ anh không yêu tôi nữa.

- Nhưng bây giờ, khi em đã biết là ngược lại thì sao

- Bây giờ…

Nàng ngồi im một lát thõng xuống đan vào nhau.

Rồi, với một vẻ điềm tĩnh bề ngoài:

- Lạy Chúa! Chúng ta hiến thân cho nhau mà không hay biết. Có bao giờ

chúng ta hay biết đâu. Anh trẻ, trẻ hơn tôi, vì chúng ta tuổi suýt soát nhau.
Chắc hẳn anh có những dự định cho tương lai.

Anh kiêu hãnh nhìn nàng trực diện. Nàng nói tiếp, thái độ ít tự tin hơn:

- Những người thân, mẹ anh, các cô anh, vị tướng – bác anh đều có những

dự định cho anh. Đó là điều rất tự nhiên. Tôi có thể là một vật cản… Tôi không
còn dính dáng gì tới cuộc đời anh thì tốt hơn. Chúng ta sẽ giữ kỷ niệm tốt về
nhau.

Nàng chìa bàn tay đeo găng cho anh. Anh vẫn đứng, hai tay khoanh lại:

- Thế là cô không muốn tôi nữa? Cô tưởng cô làm cho tôi sung sướng hơn

bất kỳ người đàn ông nào, rồi bỏ rơi tôi, và mọi cái sẽ kết thúc đơn giản như
vậy? Cô nghĩ thế nghĩa là cô không còn lưu luyến gì tôi nữa!… Cô vừa nói gì
với tôi? Yêu rồi bỏ. Hiến thân cho nhau, rồi bỏ nhau… Ồ! Cô, tôi đâu phải là
người mà người ta dễ dứt ra được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.