BÔNG HUỆ ĐỎ - Trang 265

Đứng dựa vào một con sư tử đá nét mặt tựa như mặt người đặt trên một cái

hố đã được lấp đầy, phía dưới tam cấp, nàng quay về phía tòa lâu đài và nhìn ô
cửa sổ giống như miệng rồng há rộng trên máu đua:

- Phòng anh ở đấy ở đấy phải không anh? – Nàng hỏi. – Tối hôm qua, em

lên đấy. Cùng một tầng gác ấy, phía bên kia, ở tận cuối là phòng làm việc của
bố. Một chiếc bàn gỗ thường, một tủ hồ sơ gỗ huê đào, một bình nước trên mặt
lò sưởi: chẳng khác phòng làm việc một thanh niên. Tất cả tài sản nhà em đều
từ đó mà ra.

Hai người bước trên những lối đi rải cát giữa các bồn hoa, đi tới dãy hoàng

dương được cắt tỉa bao bọc khuôn viên về phía nam. Họ đi qua vườn cam mà
trên cánh cửa vườn đồ sộ có gắn huy chương Loren của gia đình Marơi và
bước vào lối đi trong điền ma dọc theo thảm cỏ xanh. Dưới rặng cây cành lá
lưa thưa, những pho tượng nữ thần như run rẩy trong bóng râm ẩm ướt, chốc
chốc có những tia sáng nhợt nhạt xuyên qua. Một con bồ câu đang đậu trên vai
một pho tượng trắng cất cánh bay đi. Chốc chốc theo làn gió, một chiếc lá khô
vàng ruộm rụng xuống, trên đó còn long lanh một giọt mưa. Têredơ chỉ tượng
nữ thần và nói:

- Tượng đã nhìn thấy em muốn chết lúc còn nhỏ. Lúc đó, em đau đớn vì ham

muốn và vì sợ hãi. Em chờ anh. Nhưng anh xa cách biết chừng nào!

Đến chỗ rẽ có một bể nước lớn thì hết đoạn đường trồng điền ma. Giữa bể

nổi lên những tượng thần người cá và thủy thần thổi tù và.

Khi những tia nước phun ra thì bên trên nhóm tượng thần như có một vành

vương miệng lung linh và bọt nước nổi lên như những vòng hoa.

- Vương miện Gioăngvin đấy, anh ạ. – Têredơ nói.

Nàng chỉ một lối đi nhỏ từ bể nước chạy ra cánh đồng, phía mặt trời m

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.