BÔNG HUỆ ĐỎ - Trang 64

IV

Hai người bước vào một căn phòng nhỏ tối tăm, âm thầm, ngột ngạt với

những màn gió, màn cửa, chăn đệm, da gấu và thảm phương Đông. Dưới ánh
lửa vừa được đốt lên, những thanh kiếm bỗng lấp lánh trên lớp vải phủ tường,
giữa những tấm cactông làm bia tập bắn và những lớp kim tuyến nhàu nát trên
những bộ váy áo bỏ đã ba năm nay. Trên nóc tủ nhỏ bằng gỗ huê đào là một cái
cúp bằng bạc, giải thưởng của một hội thể thao. Một lọ pha lê có đường viền
bằng đồng mạ vàng theo hình dây bim bìm, trong cắm những cành tử đinh
hương trắng, đặt trên một mặt bàn tròn bằng sứ có họa tiết. Những tia sáng
nhấp nháy trong bóng đêm oi bức. Mắt đã quen bóng tối, Toredo và Rôbe đi lại
dễ dàng giữa những đồ vật quen thuộc. Anh châm một điếu thuốc; còn nàng thì
đứng chải lại tóc, lưng quay về phía lò sưởi, trước tấm gương thấp thoáng bóng
mình. Nhưng nàng không muốn thắp đèn, đốt nến. Nàng với tay lấy mấy chiếc
cặp tóc trong cái đĩa nhỏ bằng thủy tinh vùng Bôhem đặt trên bàn đã từ ba năm
nay. Anh nhìn nàng đang luồn nhanh những ngón tay óng ả vào mái tóc lấp
lánh màu vàng đậm. Bóng tối khiến nét mặt nàng đanh lại và sẫm màu như
màu đồng hun, vẻ bí ẩn, làm anh có phần băn khoăn. Nàng không nói không
rằng.

Anh hỏi nàng:

- Bây giờ thì em hết giận rồi chứ, em yêu?

Anh giục nàng trả lời hay nói một điều gì đó. Nàng đáp:

- Anh muốn tôi nói gì nào? Tôi chỉ có thể nhắc lại điều tôi đã nói khi vừa tới

đây. Tôi ngạc nhiên là dự định của anh lại do chính tướng Larivie cho tôi biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.