BÓNG MA NHÀ MỆ HOÁT - Trang 10

Chương Ba

Thì ra Trần Hữu Lăng không phải là người Minh Hương lai Khơ-me

như anh em chúng tôi vẫn tưởng.

Trong một giây, tôi nghĩ ngay đến những chuyện bí mật ẩn náu sau vụ

đổi họ cải tên này.

Như hiểu rõ tâm hồn tôi, ông Ômya nói:

- À! Ra là thế. Nhưng xét cho cùng thì cái việc Tôkubê lấy tên Trần

Hữu Lăng và không cho ai biết cái quá khứ của anh ta, dù là đối với các bạn
thân, cũng không có gì lạ hết. Các ông đã biết quá rõ ràng: Nhật thua trận
Đồng Minh, một số người Nhật ở lại thành ra người “Việt Nam mới” và đổi
tên họ để sống hoàn toàn như người Việt Nam. Trường hợp của Tôkubê y
như vậy. Nhưng tôi đến đây không nhằm mục đích tìm biết điều đó, mà
muốn được ông giúp một điều - một điều thôi: Tôkubê chết có phải đúng
như biên bản của nhà thương và cò bót hồi đó hay không? Và nếu ông rộng
lượng hơn, xin cho biết thêm là Tôkubê tức Trần Hữu Lăng quen biết ông
thực, ông ta có trối trăn điều gì trước khi nhắm mắt không?

Tôi xin trình ông một điều: câu tôi vừa hỏi nhất định vừa hỏi là câu cật

vấn, nhưng là một lời xin giữa một người da vàng với một người da vàng.
Ông giúp cho tôi là mặc nhiên làm được hai việc thiện: một là giúp cho gia
đình Tôkubê hiện giờ ở Nhật đang khắc khoải trông chờ tin tức của ông ta
và hai là giúp cho tôi làm được một công việc có lợi cho đất nước tôi.

Tôi nói thế mà không sợ ông tiết lộ vì mặc dù nghề nghiệp của tôi nhiều

khi phải giả dối và bóp méo ý nghĩ đi. Nhưng xin thề là trong vụ này tôi
hoàn toàn tin tưởng lòng cao quý của ông và chủ trương nhân bản của ông.

“Tất cả những người nói khéo đều nguy hiểm. Mật ngọt chết ruồi”.

Tôi nghĩ thầm trong đầu. Và tôi hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.